Monday, 17 February 2025

CẨM NANG HẠNH PHÚC

 

Bài Tin Mừng hôm nay là phần tiếp nối với các mối phúc của Đức Giê-su trong bài giảng trên đồng bằng trong Tin Mừng theo Thánh Lu-ca. Đối tượng trước tiên mà Thánh sử muốn gửi đến là các môn đệ, sau đó là cộng đoàn của Thánh sử và cho chúng ta ngày nay.

Giả như các mối phúc của Đức Giê-su mà chúng ta đã nghe vào Chúa Nhật tuần trước chưa đánh động hay làm cho chúng ta thay đổi lối sống thì hôm nay, qua những hướng dẫn cụ thể trong bài Tin Mừng, chúng ta được thúc đẩy để đi đến một lựa chọn trong cách xử sự đối với nhau và đặc biệt đối với kẻ đã làm tổn thương chúng ta.

Như chúng ta còn nhớ, đời sống của các tín hữu thuộc các cộng đoàn sơ khai bị bầm dập dưới ách thống trị của Đế Quốc Rô-ma. Của cải, danh tiếng và sinh mạng của họ hoàn toàn tuỳ thuộc vào những người linh đô hộ. Họ bị khước từ, bắt bớ, giam cầm và rất nhiều đã trải qua một cuộc sống rất cơ cực, nghèo đói, bị ngược đãi thậm chí còn bị giết chết.

Với một bối cảnh như thế, những lời giảng dậy cuả Đức Giê-su trong bài Tin Mừng hôm nay “hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét anh em” không nhằm cổ võ cho sự tồn tại và phát triển của sự ác. Người cũng không khuyên họ và chúng ta chấp nhận hoàn cảnh với tinh thần bất bạo động. Người đứng ngoài những đấu tranh về chính trị hay đòi hỏi quyền lợi cho dân.

Thật ra, Khi Chúa Giêsu đưa ra lịnh truyền “hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét anh em,” và các việc làm cụ thể để diễn tả lòng yêu thương kẻ thù của chúng ta như: ai vả má phải thì đưa cho họ má trái, ai đoạt áo chòang thì cho luôn họ áo trong, ai xin thì hãy cho v.v., là lúc Người dẫn chúng ta đi vào phần sâu thẳm, trọng tâm của Tin Mừng. Chỉ có sức mạnh của Tin Mừng mới có thể lấp đầy khoảng trống giữa kẻ thù và chúng ta.

Tình yêu, lòng thương xót dành cho kẻ thù không giống như cách diễn tả tình cảm giữa những người thân trong gia đình, tình bạn, tình hàng xóm láng giềng của những người cùng chia sẻ hoạn nạn với nhau, hay là kiểu ‘phải lòng nhau – falling in love’ của những ai đã từng yêu. Nhưng yêu thương kẻ thù ở đây còn là sự cho đi chính bản thân trong cách hành xử ngược lại với cách cư xử mà họ đã làm cho chúng ta bị tổn thương. Điều quan trọng là mọi việc cần được diễn tả bằng hành động chứ không chỉ bằng kiểu nói xuông.

Thật ra, đây không phải là điều dễ làm. Nhưng khi hành xử được như thế là lúc chúng ta noi gương Đức Giê-su, Đấng suốt cuộc đời luôn tìm cách tha thứ và làm ơn cho những kẻ hại Người. Người đã để cho tên đầy tớ tát vào má Người, chịu những roi vọt và mão gai đâm vào mình; Người đã để cho người ta lột tất cả, từ áo ngoaì lẫn áo trong, và sau cùng giang tay trên Thập Giá như một tội nhân. Thê mà, trong giây phút sau cùng đó, Người đã không lên án, nhưng đã cầu xin Thiên Chúa tha thứ cho những kẻ haị Người.

Tất cả những gì Người làm, tất cả những gì Người nói đều qui về một mối là chứng tỏ cho nhân loại thấy lòng thương xót và hay tha thứ của Thiên Chúa dành cho tất cả, không loại trừ một ai, bao gồm cả những ai thù ghét Người.

Bổn phận của chúng ta, những người con của Cha trên trời, là hãy làm cho thế gian đầy hận thù và ghen ghét này nhận ra quyền năng của Đấng đã và đang ban ơn cho tất cả mọi người, kể cả quân vô ơn và phường gian ác, đang hiện diện và hoạt đông trong bản thân mình.

Là chứng nhân của Đức Kitô, ta tin rằng Người đang sống trong ta. Chúng ta là hình ảnh sống động của Người. Và một khi chúng ta không có tấm lòng bao dung, không sẵn sàng tha thứ cho những ai đã làm tổn thương mình là lúc chúng ta làm mờ hình ảnh của Thiên Chúa nơi bản thân.

Làm thế nào mà chúng ta có thể thực hiện được những điều Chúa nói trong bài Tin Mừng hôm nay đây? Chỉ có quyền năng và sức mạnh của Chúa mới giúp chúng ta đạt được nguyện ước này. Tha thứ cho người thân đã khó, tha thứ cho kẻ thù còn khó hơn gấp bội. Tuy nhiên, có những con người đã làm được điều ấy, biến hận thù thành lòng bao dung và thay đổi cả cuộc đời mình lẫn người khác. Chúng ta hãy noi gương họ.

Năm 1981, Đức Thánh Giáo Hoàng John Paul II bị một sát thủ tên Mehmet Ali Agca bắn trọng thương. Nhưng sau khi hồi phục, ngài đã làm một việc khiến cả thế giới kinh ngạc: ngài đến gặp Ali Agca trong tù và tha thứ cho ông ta.

Hình ảnh Đức Thánh Giáo Hoàng nắm chặt tay kẻ muốn giết mình trở thành một biểu tượng của sự bao dung và tha thứ. Còn hơn thế nữa. Sau này, nhờ sự can thiệp của ngài, Agca được đặc xá và trở về quê nhà với một cuộc đời mới.

Lại có một câu chuyện khác.

Nelson Mandela, cựu tổng thống Nam Phi, đã trải qua 27 năm trong tù vì cuộc đấu tranh chống chế độ phân biệt chủng tộc Apartheid (A-pá-thai). Ở trong tù, ông bị đối xử vô cùng tàn nhẫn. Nhưng khi được thả, thay vì kêu gọi trả thù, ông chọn tha thứ.

Cựu Tổng Thống Mandela đã từng nói: “Khi tôi bước ra khỏi cánh cửa nhà tù, tôi biết rằng nếu tôi không bỏ lại nỗi oán hận, tôi vẫn sẽ bị giam cầm.”

Ông đã không chỉ tha thứ mà còn hợp tác với chính những kẻ từng đàn áp mình để xây dựng một Nam Phi hòa bình. Chính nhờ tấm lòng bao dung ấy mà ông đã giúp đất nước tránh khỏi một cuộc nội chiến đẫm máu.

Lại có gương sáng của những người rất thường như chúng ta.

Corrie ten Boom là một phụ nữ Hòa Lan. Trong Thế chiến II, gia đình cô đã che giấu những người Do Thái đang bị lùng bắt bởi quân đội Đức Quốc Xã. Chẳng bao lâu sau, việc làm của họ bị phát giác. Cô Corrie và người chị gái bị đưa vào trại tập trung. Tại đó, chị gái cô đã chết vì bị hành hạ.

Sau chiến tranh, Corrie trở thành một nhà truyền giáo, rao giảng về sự tha thứ. Một ngày nọ, cô gặp lại một cựu sĩ quan Đức Quốc Xã, người từng hành hạ chị gái mình. Ông ta đã trở lại và tin vào Chúa. Sau khi nghe cô thuyết giảng, ông đã tiến đến xin lỗi cô. Corrie kể rằng lúc đó lòng cô tràn đầy sự căm hận. Hình ảnh của những lần tra tấn, nhất là cái chết tức tưởi của chị cô hiện lên trong ký ức.

Cô không biết hành xử thế nào. Hít một hơi thật dài. Mắt nhìn lên trời cao. Miệng và tâm trí nhớ điều cô vừa nói. Và sau một giây phút lắng đọng tâm can và cầu nguyện, mắt cô nhìn thẳng vào mặt ông ta, còn đôi tay của cô giơ ra nắm lấy bàn tay của ông cựu sĩ quan mật vụ Đức Quốc xã đó rồi nói: "Tôi tha thứ cho ông."

Sau khi nói xong lời tha thứ đó, cô cảm thấy như một gánh nặng khổng lồ được cất khỏi trái tim. Hành động tha thứ không chỉ giải thoát người sĩ quan kia mà còn giải phóng chính cô khỏi xiềng xích của hận thù.

Còn ta thì sao? Nếu muốn sống lịnh truyền của Chúa và theo gương những người nói trên thì việc tha thứ - nhất là tha thứ cho kẻ thù, là điều chúng ta phải thực hiện. Đó chính là con đường dẫn chúng ta được hạnh phúc.

Cầu xin cho Lời Chúa trong bài Tin Mừng hôm nay được ứng nghiệm nơi cuộc sống của chúng ta, nhất là trong Năm Thánh hy vọng và tràn đầy sự tha thứ của Chúa, Amen!

 

No comments:

Post a Comment