Kính thưa quí cụ, quí ông bà và anh chị em,
Với việc mừng kính trọng thể Lễ Đức Giê-su Ki-tô, Vua vũ trụ;
chúng ta đã kết thúc chu kỳ của một năm phụng vụ, năm B. Năm phụng vụ mới, năm
C, bắt đầu bằng Chúa Nhật thứ nhất của Mùa Vọng. Và hầu hết những
người tín hữu đều biết về ý nghĩa của mùa vọng. Đây là thời gian chuẩn bị đón mừng
sự hiện diện của Đức Giê-su. Sự hiện diện này đươc diễn tả qua ba thời điểm: Người
đã đến trần gian này hơn 2000 năm, Lễ Giáng Sinh hàng năm là một thời kỳ lễ hội
mà chúng ta mừng ngày sinh hạ của Người. Người sẽ khải hoàn đến trong quang lâm
để đón chúng ta đi về nhà Cha và Người đang hiện diện giữa lòng đời và trong
lòng người, chờ đợi ta.
Khi nói đến sự
hiện diện của Người trong thời điểm hiện tại, lòng chúng ta nhận ra sự hiện diện
của Người trong mọi khoảnh khắc của đời sống. Như kinh nghiệm của ngôn sứ
I-sa-ia kể rằng: Người ngồi đó nắm lấy bàn tay ta và phán bảo ta ‘đừng sợ,’ vì
chính Người phù hộ ta. (Is 41: 13) Một cử chỉ thân mật nói lên sự bao bọc của
Người. Như hình ảnh của người mẹ bảo vệ, dắt tay con băng qua ngã tư đường chen
chúc đầy xe. Giống như cảnh người vợ tàn tật cầm tay ông chồng mù đi trên vỉa
hè bán vé số. Họ cầm tay và bao bọc nhau. Chúa của chúng ta hành động như thế.
Vì thế, chúng ta đừng sợ và hãy hy vọng rằng Người vẫn ngồi đó chờ được nắm lấy
tay và dẫn ta đi.
Mùa vọng là
thế. Chờ để được yêu thương. Chờ một cuộc gặp gỡ. Đợi một cuộc hẹn đã có từ xưa
và người hẹn không bao giờ trễ hẹn. Đợi sự thành toàn của ơn cứu độ. Người đứng
đó đợi chờ ta.
Thật vậy, đảo
mắt nhìn cách trang hòang trong các trung tâm thương mại, tai nghe và tận mắt nhìn
thấy những màn quảng cáo, không cần nhắc, anh chi em cũng biết lễ hội Giáng Sinh
đã gần đến. Chúng ta bận rộn trong việc chuẩn bị gửi đi những quà tặng nhân dịp
lễ hội này. Và cho dù bận rộn đến đâu, chúng ta cũng đừng quên dành ra vài phút
trong ngày để chuẩn bị tâm linh cho việc mừng Đại Lễ Giáng Sinh sắp tới. Vì thế,
Mùa vọng thật cần thiết, đó là thời gian để chúng ta chuẩn bị cho việc mừng Lễ
được sốt sắng hơn.
Việc Chúa đến
lần thứ hai cho dù đã được tiên báo, tuy nhiên những lời tiên báo đó cũng chẳng
khẳng định chính xác được điều gì. Chúng ta tin ngày đó sẽ đến. Ngày mà trời mới
đất mới sẽ đến để thay thế trời cũ đất cũ. Ngày mà sự sống vĩnh cửu sẽ hiển trị
và vuợt thắng sự chết. Ngày mà con người sẽ đuợc đổi mới toàn diện. Thật ra, sự biến đổi đã bắt đầu bởi cuộc giáng trần và nhất
là bởi sự sống lại của Đức Giê-su, Con Thiên Chúa và trong thời khắc hiện tại
chúng ta đang sống để chờ đợi việc hòan tất cuộc biến đổi ấy trong ngày quang
lâm vinh hiển của Đức Chúa, mà chúng ta hay gọi là “Ngày của Chúa”. Và không ai
trong chúng ta biết ngày đó sẽ xẩy ra khi nào, nên chúng ta chỉ biết chờ đợi. Mong
đợi với niềm hy vọng.
Trong bài Tin
Mừng hôm nay, ngoài những điểm diễn tả việc tàn phá sẽ xẩy ra trên trái đất làm
cho con người phải khiếp sợ, chúng ta cần ghi nhớ điểm quan trọng là sau cùng
Thiên Chúa vẫn hiển trị. Cho dù các tai uơng trong hiện tại có xẩy ra như thế
nào; nhưng cuối cùng vẫn là sự toàn thắng của Thiên Chúa. Vì giờ cứu chuộc mà Đức
Giê-su đã khai mạc sẽ hoàn tất. Khi nào giờ đó đến thì không một ai biết. Vì thế,
những người không cùng một niềm tin với chúng ta sẽ kinh hoàng khiếp sợ trước
các biến động sẽ xẩy ra trên quả địa cầu này; nhưng là tín hữu của Chúa, chúng
ta hãy hiên ngang đứng thẳng người và ngẩng đầu lên. Thái độ này chỉ xuất hiện
nơi những ai trọn niềm tín thác vào Thiên Chúa. Kẻ sợ hãi thì lẩn trốn còn kẻ
tin thì hãy nghe lời Chúa nói với I-sa-i-a ‘đừng sợ’ rồi hiên ngang đứng thẳng
và ngẩng đầu lên vì giờ cứu chuộc đã gần kề.
Sau đó Đức Giê-su lại còn khuyên bảo chúng ta phải đề phòng,
chớ để lòng mình ra nặng nề vì chèn chén say sưa hay lo lắng sự đời quá sức rồi
ngày ấy sẽ như một chiếc lưới bất thần chụp xuống đầu chúng ta.
Đó là lời cảnh báo rất thực tế vì không ai trong chúng ta biết
ngày và giờ nào Chúa đến cả. Người sẽ đến bất thình lình. Vì thế, trong phần
sau của bài Tin Mừng, Đức Giê-su khuyên bảo chúng ta hãy tỉnh thức và cầu nguyện
luôn. Bởi vì, nếu không tỉnh thức và cầu nguyện thì lòng chúng ta sẽ gặp nguy
cơ và trở thành chai đá. Rồi những lo âu thái quá trong cuộc sống khiến cho đời
sống của chúng ta bị quay như chóng chóng và mất đi phương hướng, hay vì quá bận
tâm đến thế trần và vật chất khiến chúng ta quên đi mục tiêu và các ưu tiên
trong cuộc sống.
Tỉnh thức
không phải là thái độ thụ động như người lính canh đồn, thức trắng đêm để đợi
chờ; rồi thời gian chờ đợi quá lâu, họ đâm chểnh mảng rồi ngủ gà ngủ gật; chỉ mất
sức mà chẳng được việc gì! Nhưng là người tín hữu, chúng ta tỉnh thức bằng cách
chu toàn trách nhiệm hiện tại, biết nhận ra những dấu chỉ thời đại, khám phá ra
thánh ý Thiên Chúa, kiên tâm phục vụ trong yêu thương, nỗ lực hơn trong các dự
án tình thương, những công việc bác ái, ra sức cổ võ cho sự hiệp nhất, rộng tay đón tiếp và chia sẻ cho những người
nghèo đói, hoạn nạn.
Vì thế, chúng ta nên lập ra một chương trình làm việc trong Mùa
Vọng này. Đây là thời gian hồng ân, đây là thời điểm mà chúng ta làm cho cuộc sống
bớt bị ràng buộc và trở thành nhẹ nhàng hơn, tập sống buông bỏ không bị dính
bén để cho lòng mình được nhẹ nhàng thanh thản chờ đợi Ngày Chúa đến. Ngày ấy sẽ
như một chiếc lưới, ập xuống trên mọi cư dân trên khắp mặt đất.
Trước lời cảnh báo như thế, chúng ta hãy tỉnh thức và cầu
nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng vững trước mặt
Con Người. Chúng ta đừng để mình bị "chộp bắt" bất thình lình, như
con thú bị sa lưới.
Hãy tỉnh thức, luôn sẵn sàng, luôn cảnh giác. Việc không biết
ngày nào sẽ xảy đến, không đặt chúng ta nằm trong trạng thái thụ động, lười biếng,
trễ nải, nhưng làm cho chúng ta trở thành những con người hiên ngang đứng thẳng
người trong trạng thái sẵn sàng!
Qua những lời trên, Đức Giêsu muốn nhắc nhở chúng ta rằng, mỗi
ngày đều có thể là ngày Chúa đến! Và hiệp nhất trong kinh nguyện là cách thức
chuẩn bị tốt nhất. Qua đó con người gặp gỡ Thiên Chúa, càng gặp càng yêu và
càng yêu lại càng muốn gặp; bằng không thì giống như cá thiếu nuớc, con người
thiếu dưỡng khí. Như vậy, tỉnh thức và cầu nguyện là khí cụ để con người gặp
Chúa và gặp nhau.
Vì thế, đừng ngủ mê nữa, hãy tỉnh thức. Đức Chúa đang đứng
ngoài cửa, Người gõ và chờ đợi chúng ta mở cửa đón tiếp Người. Người hằng ước
ao được dùng bữa tối với chúng ta. Đó là điều Người mong đợi. Vậy còn chần chờ
gì nữa, hãy mở cửa lòng để Chúa ngự đến. Nhất là qua các bữa tiệc tạ ơn, bữa ăn
lòng mến, những cuộc gặp gỡ thân tình … tất cả đều là cơ hội để chúng ta chuẩn
bị cho Ngày gặp Chúa và anh em, cho đến khi Chúa vinh hiển ngự đến.
Trong giây phút hiện tại, Ma-ra-na-tha, Lậy Chúa xin hãy đến,
vì chúng con đang mong chờ Người. Amen!