Những
dòng suy niệm về Lễ Thánh Gia năm nay được gửi đến anh chị em trong tâm tình của
ngày Đại Lễ Mừng Chúa Giáng Sinh. Trước tiên, chúng tôi xin gửi đến quí cụ, quí
ông bà và anh chị em lời nguyện chúc bình an. Ước mong niềm vui và ân huệ của Đấng
Em-ma-nu-en, có nghĩa là ‘Thiên Chúa ở cùng chúng ta’ được ứng nghiệm trong từng
ngày sống của chúng ta.
Chu
kỳ phụng vụ năm nay xếp hai Lễ Giáng Sinh và Thánh Gia được cử hành vào một cuối
tuần, sát bên nhau. Trong Lễ Giáng Sinh, chúng ta mừng và tưởng nhớ cuộc thăm
viếng vĩ đại của Thiên Chúa, Đấng đã chia sẻ kiếp người với chúng ta; Người
không chỉ chia sẻ một chút ít; nhưng chia sẻ toàn diện. Người đến trong hoàn cảnh
riêng của từng người. Người tìm kiếm và làm bạn với người tội lỗi và mất hướng
đi. Và khi đến trong thân phận con người, Đức Giê-su cũng cần có một gia đình,
một gia đình bình thường như mỗi gia đình của chúng ta. Gia đình của Chúa cũng
không có ngoại lệ. Vì thế, chúng ta hân hoan mừng Lễ Thánh Gia để khám phá rằng
có Chúa hiện diện thì gia đình có tất cả, và nếu không có Chúa thì các thành
viên trong gia đình, dù là gia đình của Chúa, cũng dễ dàng lạc mất nhau.
Bài
Tin Mừng của Lễ Thánh Gia năm nay kể lại việc tuân giữ lề luật của Thánh Giu-se
và Đức Mẹ. Hàng năm, các ngài lên Giê-ru-sa-lem để tham dự các nghi lễ theo luật
dậy. Nhưng lần này thì khác, có Đức Giê-su đi cùng. Người đã đến tuổi khôn, độ
tuổi trưởng thành để tham dự các nghi thức tế tự dành cho người lớn, có nghĩa
là tuy theo chân cha mẹ tham dự các nghi lễ, nhưng ý nghĩa sâu xa của các nghi
lễ thì Người hiểu rõ. Trong khi đó, cha mẹ của Người cũng tham dự, nhưng chưa hẳn
các ngài đã thấu hiểu sâu xa điều mà các ngài vẫn trung thành tuân giữ.
Khi
mọi nghi lễ kết thúc, cha mẹ Người lên đuờng trở về nhà, trong khi đó Đức
Giê-su vẫn còn ở Giê-ru-sa-lem mà các ngài không hề hay biết. Sau khi lạc mất Đức
Giê-su, đến ngày thứ ba mới tìm thấy Người. Chi tiết ngày thứ ba mới tìm thấy
Người và câu trả lời của Đức Giê-su “Sao cha mẹ lại tìm con?” làm cho chúng ta nhớ lại cũng vào buổi sáng ngày Phục
Sinh, các thiên thần bên ngôi mộ trống đã hỏi các bà: “Sao các bà lại tìm Người sống ở giữa kẻ chết?” Ánh
sáng Phục Sinh giúp chúng ta tìm thấy Chúa là Đấng đang hiện diện giữa chúng
ta, thế mà nhiều khi chúng ta lại tìm kiếm Chúa trong đất dành cho kẻ chết, cho
nên chúng ta lạc mất nhau.
Thưa
anh chị em,
Khi
công bố đoạn Tin Mừng này trong lễ Thánh Gia năm nay, Hội Thánh muốn nhắc nhở
chúng ta một chân lý sâu xa đã hiện diện trong đời sống gia đình Thánh Gia, và đây
cũng là điều mà mọi gia đình công giáo nên thực hiện. Đó là mọi thành phần
trong gia đình phải xếp việc tìm kiếm và vâng phục ý định của Thiên Chúa lên
hàng đầu. Và, đây chính là nền tảng căn bản trong cuộc sống gia đình.
Trước
tiên chúng ta nhận ra việc tìm kiếm và vâng phục của Đức Giê-su. Người tùng phục
và vâng nghe lời dậy bảo của cha mẹ mình. Nhưng không vì thế, Người lại quên đi
bổn phận chu toàn sứ mạng cuả Thiên Chúa. Người đến để thực thi ý định của
Thiên Chúa. Và một điều vô cùng đặc biệt đã xẩy ra ở đây cũng như trong suốt
hành trình thực hiện sứ vụ là nhờ sự tìm kiếm và vâng phục của Người mà cha mẹ
của Người cũng đi vào con đuờng làm trọn Thánh ý của Thiên Chúa.
Nói
thì nói như thế, nhưng tiến trình tìm kiếm và vâng phục ý định Thiên Chúa của
Thánh Giu-se và Đức Mẹ không phải là việc đã xẩy ra một sớm một chiều. Hối hả,
bồn chồn và lo lắng trong khi tìm kiếm, để đến khi tìm thấy đuợc con của mình lại
nghe Đức Giê-su giải thích về việc mà Người đang làm là việc trong nhà Cha, hai
ông bà cũng chẳng hiểu lời Đức Giê-su vừa nói.
Việc
tìm rồi gặp, gặp xong lại mất, mất rồi lại tìm thấy là những gì đuợc lập đi lập
lại trong hành trình tìm kiếm của các ngài. Phải chờ cho đến khi ơn cứu độ được
hoàn tất qua Mầu nhiệm Phục Sinh của Đức Giê-su thì cha mẹ Người mới hiểu rõ.
Những gì bây giờ chưa được khai sáng thì trong ngày Đức Giê-su hoàn tất ơn cứu
độ thì mọi sự sẽ được tỏa sáng và lộ rõ như ban ngày.
Như
vậy, suy đi nghĩ lại những gì không hiểu là điều cần thực hành trong đời sống đức
tin. Điều này cũng có thể áp dụng và đem lại hiệu quả một cách hữu hiệu trong nếp
sống gia đình. Chúng ta thường có khuynh hướng nói mà không suy, cho nên những
điều ta nói dễ mất lòng người khác hơn. Suy đi nghĩ lại để khám phá ra ý định của
Thiên Chúa cần mình nói gì, làm gì bao giờ cũng là thái độ sống của người biết
lắng nghe, biết quan tâm và tìm các giải pháp tốt đẹp cho đời sống chung trong
gia đình.
Thưa
anh chị em,
Suy
gẫm và noi gương đời sống gia đình Thánh Gia qua trình thuật Tin Mừng theo
Thánh Lu-ca hôm nay giúp cho chúng ta nhận ra phương pháp sống thế nào cho gia
đình được hạnh phúc. Cho dù khác nhau về hoàn cảnh địa lý, phong tục, thời gian
… Nhưng nếu mọi thành phần trong gia đình của các tín hữu biết đặt trên căn bản
của việc tìm kiếm và thực hành ý Thiên Chúa như gia đình Thánh Gia thì chúng ta
sẽ dễ dàng tìm đuợc điểm hội tụ, điểm chung để gặp gỡ và giúp nhau hàn gắn những
sứt mẻ do bản tính con người tạo nên.
Như
Thánh Giu-se, Đức Maria đã lạc mất con thế nào thì trong cuộc sống gia đình, với
tất cả khó khăn mà các gia đình phải đối diện luôn là tiếng còi báo động cho
các thành phần trong gia đình có thể lạc mất nhau. Trong hoàn cảnh đó, mọi phần
tử trong gia đình phải nỗ lực tìm kiếm; noi gương và theo sát chân các Đấng
trong gia đình Thánh gia để tìm kiếm. Cuộc tìm kiếm này không phải là việc làm
dễ dàng. Nhiều khi, nó kéo dài cả một đời người. Cần có sự quyết tâm và kiên
trì trong việc tìm kiếm Chúa và tìm kiếm nhau trong Chúa. Và, chỉ có Đức Giê-su
mới làm cho gia đình hiệp nhất và bình an khi chúng ta trao gửi lòng mến và
tình thương cho nhau.
Vì
thế, hãy ý thức rằng trước khi chúng ta thuộc về nhau thì mỗi cá nhân trong gia
đình thuộc về Chúa trước. Do vậy, dù cha mẹ có thương con đến mức độ nào thì
các ngài cũng không đuợc phép áp đặt, cuỡng ép và bắt các con phải làm theo ý
mình. Thay vì lạc mất con như Đức Mẹ và Thánh Giu-se, đôi khi cha mẹ cũng cần
đánh mất ý riêng của cha mẹ mà khám phá ra ý muốn ngay lành của từng người con
trong gia đình để hỗ trợ và hướng dẫn chúng theo ý Chúa. Bởi vì, mỗi một người
con là một bầu trời mà Chúa gửi đến cho các bậc làm cha làm mẹ khám phá những
nét kỳ diệu của Thiên Chúa nơi các con.
Nói
như thế thì gia đình là cái nôi, là môi trường vô cùng quan trọng để chuẩn bị
cho con cái vào đời. Trong tinh thần đó, Thánh Giáo Hoàng Gioan
Phaolô II, trong tâm thư gửi cho các gia đình, Ngài đã ghi lại: "Thiên
Chúa đồng hoá với con người, với những người trong gia đình. Thiên Chúa là một
với người cha, người mẹ, người bạn trăm năm, người con cái trong gia
đình." Như vậy, thật là chí lý khi chúng ta xác quyết rằng gia đình là
ngôi trường đầu tiên dạy chúng ta những bài học căn bản của kiếp người; dậy
chúng ta biết yêu thương, phục vụ, biết từ bỏ và quên mình.
Chúng ta có thể cho rằng
gia đình Thánh gia Nagiarét được diễm phúc hơn mọi gia đình khác, vì có Đức
Giêsu hiện diện giữa các ngài. Nhưng nếu xét cho cùng thì các Ngài cũng không
có đặc quyền, đặc lợi hơn chúng ta. Các Ngài cũng cần tìm kiếm thánh ý của
Thiên Chúa; và các Ngài cũng cần phải có đức tin sâu xa và vững mạnh lắm mới có
thể chu toàn trọn vẹn vai trò của mình.
Như vậy, muốn gia đình
mình được gọi là gia đình Thánh thì mọi thành phần trong gia đình cần học để
vâng phục ý định của Thiên Chúa qua việc chuyên cần suy niệm Lời Ngài. Đúng như
lời chúc phúc của Thánh Phao-lô “Nguyện
cho Lời Chúa cư ngụ dồi dào trong anh em” để các thành phần trong gia đình
của anh chị em sẽ là đền thờ Chúa ngự và cùng giúp nhau tìm kiếm và sống theo ý
Chúa. Amen!
No comments:
Post a Comment