Trong khi mừng lễ Mẹ Lên Trời hôm nay, cùng với tòan thể Hội Thánh,
lòng chúng ta mừng rỡ hân hoan. Vì, như một xác phàm với tất cả yếu đuối của bản
thân, Mẹ đã chấp nhận để cho Thiên Chúa làm các việc thật diệu kỳ đến nỗi Mẹ
không còn vuơng vấn một chút tục lụy nào của thế gian, để được đưa về Trời cả hồn
lẫn xác. Một hồng ân cao quí mà Mẹ chúng ta đã nhận được, và chúng ta là những
người con của Ngài cũng hy vọng được về trời với Mẹ.
Vi thế, cho dù tin chắc rằng Mẹ Lên Trời như một bảo đảm cho việc
sống lại vinh hiển của chúng ta sau này; nhưng ngay trong thời điểm này và giống
như các Thánh Tông đồ trong ngày Lễ Chúa Thăng Thiên, chúng ta cũng đuợc mời gọi
trở về với cuộc sống hằng ngày, đối diện với những biến động bởi đại dịch do
các biến thể Covid-19 gây ra, bằng một con tim mới, con tim biết rung động trước
nhu cầu của người khác, con tim rộng mở để yêu thuong và đón nhận, con tim đã nếm
huởng hạnh phúc vĩnh cửu để thực hiện sứ mạng “…làm cho muôn dân trở thành môn
đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, dạy
bảo họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em. Và đây, Thầy ở cùng anh em
mọi ngày cho đến tận thế.” (Mt 28: 19-20)
Vì thế, chúng ta hân hoan mừng Lễ Mẹ lên trời, nhưng vẫn không
quên nhiệm vụ được trao ban. Đó không chỉ là chủ đề của bài suy niệm hôm nay,
nhưng còn là tiêu chuẩn trong cuộc sống dấn thân của chúng ta nữa.
Anh chị em thân mến,
Trước tiên, xin gửi đến anh chị em một kinh nghiệm. Đó là trong thời
gian làm việc tại Keysborough, vào mỗi sáng thứ Sáu hàng tuần, tôi và một số
anh chị em trong hội Legio đã đến các nhà duờng lão để thăm các cụ đang đuợc
chăm sóc tại các nơi đó. Đây là một trong những công tác mà tôi ưa thích nhất.
Ngòai những câu chào hỏi, chúng tôi cùng nhau cầu nguyện và kết thúc là việc
trao Mình Thánh Chúa cho họ. Đây là giây phút cảm động nhất mà tôi ghi nhận đuợc.
Như anh chị em đều biết, những người được nhận vào các trung tâm
hưu dưỡng thuờng là các cụ lớn tuổi, con
cái không có đủ điều kiện và phuơng tiện để phụng duỡng tại nhà; một số khác bị
bịnh mất ký ức (dementia); số khác bị tai biến mạch máu não làm cho bộ óc, giọng
nói hay việc đi lại của họ bị ảnh huởng. Tuy hòan cảnh về thể lý bị suy giảm;
nhưng mỗi khi các cụ chiêm ngưỡng Thánh Thể Chúa, mắt họ liền sáng rực, chăm
chú theo dõi các lời kinh nguyện và đón nhận Chúa vào trong tâm hồn bằng một cử
chỉ thật cung kính và tôn nghiêm.
Dường như các cụ đã cảm nghiệm và tin rằng những điều Đức Giêsu
nói trong bài Phúc Âm Chúa Nhật 20 hôm nay đã trở thành hiện thực trong cuộc sống
niềm tin của họ. Và đây là Lời Chúa phán: “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống.
Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt
tôi đây, để cho thế gian được sống”. Tin vào sức mạnh của Lời Chúa, các cụ đã
không còn đặt vấn đề làm sao Chúa có thể cho chúng ta ăn thịt của Người nữa, mà
đây chính là của ăn, là sự sống đích thật nuôi dưỡng các cụ.
Kính thưa anh chị em,
Những lần viếng thăm và chứng kiến sự tác động của Thiên Chúa thực
hiện trong cuộc sống của các cụ mà tôi vừa chia sẻ nói trên giúp tôi nhớ lại cuộc
viếng thăm của Mẹ dành cho người chị họ mình: bà Y-sa-ve mà chúng ta vừa nghe
trong bài Phúc Âm mừng Lễ Mẹ về trời hôm nay.
Đây không phải là sự trao đổi lịch sự giữa hai người phụ nữ có họ
hàng với nhau. Nhưng qua đó, các Ngài đã bộc lộ cho chúng ta biết cuộc viếng
thăm của Thiên Chúa dành cho họ truớc. Thiên Chúa đến trong lòng Mẹ như một nhà
tạm sống đông, cưu mang hài nhi Giêsu. Mẹ đã không giữ niềm vui cho riêng mình,
vội vã lên đường giới thiệu Đức Giê-su và chia sẻ niềm hạnh phúc này với nguời
chị họ mình: bà Y-sa-ve.
Và diệu kỳ làm sao! Vừa gặp Mẹ, bà Y-sa-ve đã nhận ra sự vĩ đại của
ơn gọi mà Mẹ vừa được trao ban nên đã thốt lên rằng: “Em được chúc phúc hơn mọi người nữ, và người con em đang
cưu mang cũng được chúc phúc… Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện
những gì Người đã nói với em.” Nhưng phần Mẹ lại khác, với tấm lòng khiêm tốn Mẹ
đã không chấp nhận lời ca ngợi của Y-sa-ve dành cho mình. Trái lại, Mẹ dâng lời
tạ ơn Thiên Chúa, Đấng đã họat động và thực hiện những việc diệu kỳ trong cung
lòng Mẹ. Mẹ biết rằng tất cả những gì Mẹ có được như hôm nay, hòan tòan phát
sinh từ Lòng Thuơng Xót của Thiên Chúa.
Đây chính là bài học thứ nhất của Mẹ.
Mỗi khi hiện diện truớc tôn nhan Thiên Chúa, chúng ta hãy nhớ và
nhận ra sự nghèo hàn của mình; và tất cả những gì có đuợc hòan tòan là do kỳ
công của Thiên Chúa, như Đức Trinh Nữ Maria vậy. Và từ đó, chúng ta sẽ nhìn thấy
mình như Thiên Chúa nhìn chúng ta! Và, nếu là như thế thì chúng ta còn có gì để
tự hào, để vinh vang và cũng chẳng có gì để hãnh diện trong lúc tiếp cận và gặp
gỡ nhau. Tất cả đều là quà tặng của Thiên Chúa, Đấng muốn dùng chúng ta để trao
ban cho người khác.
Và bài học thứ hai mà Đức Mẹ dạy chúng ta hôm nay là thái độ của Mẹ
trước mặt Thiên Chúa. Tiêu chuẩn và cách thức sống của Mẹ hòan tòan trái ngược
với tiêu chuẩn và lối sống của thế gian.
Xã hội, môi trường mà chúng ta đang sống dựa trên một hệ thống,
trong đó đề cao giá trị về sự xuất sắc của cá nhân. Hơn nữa, người mạnh được
tôn trọng, người giàu được ngưỡng mộ, người nghèo và người yếu đuối bị coi thuờng.
Thế giới chúng ta đang sống dựa trên thành quả và khả năng. Trong khí đó, qua lời
hứa, Mẹ đã giới thiệu một cách sống mới, cách cư xử hòan toàn trái ngược với
các tiêu chuẩn của xã hội đề ra.
Lời của Mẹ là một cuộc cách mạng:
Kho Tàng và báu vật của cuộc sống chúng ta không phụ thuộc vào sự
giàu có. Tiền tài, thế lực, uy quyền, địa vị không phải là mục đích tối hậu của
cuộc sống. Nhưng nó là một phần thật nhỏ bé trong các quà tặng mà Thiên Chúa
ban cho. Các điều đó cũng chỉ là một phần không đáng kể nếu so với các mối quan
hệ dựa trên tình yêu trong cuộc sống; và chỉ có trong các mối quan hệ đó, chúng
ta mới tìm đuợc một kho báu quí giá và bền vững nhất; hòan tòan không dựa vào
thế lực, uy quyền và sức mạnh.
Vì thế, qua thái độ và lối sống, Mẹ đã dậy chúng ta biết rằng: Chỉ
có con đuờng khiêm tốn và thừa nhận rằng tất cả những gì chúng ta có, đang có
và sẽ có… tất cả đã đến, đang đến và sẽ đến… là những món quà quý báu của Thiên
Chúa, không phải cho chính mình; nhưng phát sinh từ lòng quảng đại của Thiên
Chúa cho tha nhân.
Vì vậy, chúng ta hãy cảm tạ Thiên Chúa vì món quà nơi bản thân của
mỗi người; và tiếp tục dâng lời cầu nguyện, qua lời chuyển cầu của Mẹ Maria để
chúng ta mãi mãi đến với nhau, kết nối, giao tiếp, an ủi và chia sẻ cuộc sống cho
nhau mà làm cho vinh quang của Thiên Chúa được tỏ hiện. Và có như thế, chúng ta
mới xứng đáng chia sẻ phần phúc của người tín hữu như một quà tặng của Thiên
Chúa khi đến viếng thăm dân của Người như Mẹ thể hiện hôm nay, và sau cùng chúng
ta sẽ được chia sẻ vinh quang với Mẹ trên cõi trời vinh phúc đến muôn đời. Amen
No comments:
Post a Comment