Trình thuật Tin
Mừng hôm nay bao gồm hai điều: Thứ nhất là viêc Chúa trao ban sứ mạng cho các
môn đệ. Việc trao quyền cho các môn đệ hôm nay có thể ám chỉ đến việc Người đã
hoàn tất kế hoạch cứu độ mà Cha đã uỷ thác. Giờ này, Người chuẩn bị đi về cùng
Cha. Và như vậy, với sự hiện diện mới, không còn bằng xương bằng thịt và cũng
không còn bị giới hạn và ràng buộc bởi không gian và thời gian; Người sẽ hoạt động
trong các kẻ tin. Vì thế trao ban uy quyền và sứ mạng cho họ cần được thực hiện
trước khi Người trở về với thân phận hằng có trong Thiên Chúa của Người.
Khi nói đến việc
đi về cùng Cha, chúng ta đã bước sang ý tưởng thứ hai của bài Tin Mừng hôm nay,
đó là việc Chúa được đưa lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa.
Có phải cho đến
hôm nay Chúa mới được đưa lên trời hay không? Thật ra, Đức Giê-su đã đi vào
vinh quang của Cha Người ngay sau khi chết. Việc được cất nhắc về trời hôm nay
không phải là việc ra đi để rồi không hiện diện nữa; nhưng đây chính là một sự
hiện diện mới mà các môn đệ cần nhận ra bằng con mắt đức tin.
Vì thế, điều mà
tác giả của bài Tin Mừng muốn kể cho chúng ta hôm nay là Đức Giêsu, Đấng đã chịu
thương tích và bị giết vào dịp lễ Vượt Qua; Người vẫn hiện diện và không hề bỏ
rơi các môn đệ của Người. Người đã sống lại và tiếp tục sống cho họ và với họ.
Cách thức hiện diện tuy khác, nhưng Người không hề bỏ rơi họ. Trong khi thi
hành sứ vụ, Người đã không thể ở với mọi người tại mọi nơi khác nhau. Nay đã được
tôn vinh, Người có thể hiện diện ở mọi nơi, mọi chốn và ở với mọi người chúng
ta.
Chúng ta mừng sự
thay đổi, cách hiện diện mới của Chúa. Chúng ta không còn được tiếp cận với
con người bằng xương bằng thịt của Chúa nữa. Nhưng với Thân Thể Mầu nhiệm của Đức
Ki-tô là Giáo Hội, chúng ta được liên kết với Người như Lời Người đã phán: “Ở đâu
có hai hoặc ba người tụ họp nhân danh Thầy, thì Thầy ở giữa họ.”
Mặc dầu các dấu
chỉ biểu lộ uy quyền của Thiên Chúa có thể thay đổi so với các việc làm của các
tín hữu thuộc các công đoàn sơ khai; nhưng nguồn gốc và sức mạnh vẫn xuất phát
từ Chúa. Người vẫn hoạt động thông qua những kẻ đi theo Người. Người về trời ngự
bên hữu Thiên Chúa không phải để được tôn vinh mà thôi, nhưng còn tiếp tục làm
việc nơi các môn đệ qua quyền năng và sức mạnh của Thiên Chúa, đó chính là
Thánh Linh.
Như vậy, sống trong
một thế giới bạo lực, chúng ta được thúc đẩy là sứ giả của hòa bình. Sống trong
một tập thể mà người ta tìm cách loại bỏ vì ghen ghét nhau thì chúng ta lại được
mời gọi sống yêu thương và liên đới với nhau. Đối diện với một cộng thể chỉ biết
tham lam và tranh dành địa vị thì chúng ta lại được mời gọi sống bác ái và
khiêm nhường trong việc phục vụ. Đó chính là dấu chỉ nói lên việc Đức Giê-su vẫn
đang tiếp tục hiện diện và hoạt động trong cộng đoàn của các kẻ tin.
Vì thế, câu hỏi
mà chúng ta phải đối diện hôm nay là sống thế nào trong vai trò chứng nhân về sự
hiện diện của Chúa? Đó cũng là thử thách mà Tin mừng đề ra cho các tín hữu tại
Ga-li-lê-a khi xưa và cho chúng ta hôm nay “Hỡi những người Ga-li-lê-a, sao còn
đứng đó nhìn trời.” Có nghĩa là tại sao chúng ta vẫn còn ngồi đó mà tiếc nuối
quá khứ! Sao cứ khư khư ôm lấy vinh quang mà không dám trở về với thực tại bằng
một con tim đổi mới để đến với nhau?
Một khi dám đối
diện với những vấn nạn đó thì chúng ta có thể cảm nhận được tầm quan trọng của
việc xây dựng trời mới, đất mới khẩn thiết đến mức độ nào!
Chúa đã đi đâu
là việc của Chúa! Còn chúng ta phải làm gì cho nhau để mọi người nhận biết
chúng ta là môn đệ của Người. Amen!
No comments:
Post a Comment