Hôm nay cùng với toàn thể Hội Thánh chúng ta mừng lễ các
Thánh. Ngày của các Thánh, những người xuất thân và có cuộc sống bình thường
như chúng ta. Ngày mà Thiên Chúa đem niềm vui, sự hân hoan và niềm hy vọng cho
chúng ta. Ngày thắng trận khải hoàn của thân phận làm người. Làm người là lựa
chọn đúng đắn để được làm Thánh.
Các Thánh đã xuất hiện qua từng thời đại, hiện diện tại mọi
nơi, mọi chỗ và hiện đang hiệp thông trong niềm tin với mỗi người chúng ta. Hiển
nhiên khi nói như thế, chúng ta tin rằng trong hàng hàng lớp lớp các Thánh đang
ca ngợi Thiên Chúa trên chốn cửu trùng có tổ tiên, các bậc tiên nhân, ông bà, cha
mẹ, vợ chồng, con cái, anh chị em, bạn hữu, họ hàng thân thuộc của chúng ta,
v.v…
Nói chung, các Thánh là những người đã đến và đi trước chúng
ta, đã được đánh dấu bằng dấu ấn của niềm tin, đã vui lòng đón nhận sự thanh
luyện qua các đau khổ, đã tiếp nhận và để cho ánh sáng và sự thánh thiện của
Thiên Chúa chiếu soi từng ngõ ngách trong cuộc đời của các Ngài, đã được rửa sạch
bởi con đường Thập giá và máu của Đức Ki-tô.
Các Thánh, đa số, thuộc về tầng lớp bình dân, có cuộc sống âm
thầm, bình thường, thậm chí không mấy người biết đến. Điều quan trọng là mối
dây hiệp thông giữa Chúa và các Thánh thật đáng ca tụng. Mọi thứ các Ngài có đều
dành cho Đức Giê-su. Mọi thứ các Ngài có đều thuộc về Đức Giê-su. Mọi việc các Ngài
làm, những điều các Thánh nói, lối họ cư xử đều được xuất phát từ Đức Giê-su.
Nói chung, các Thánh đã vì Chúa, cho Chúa và với Chúa mà sống. Chúa và các
Thánh là một. Vì thế, sau khi hoàn tất ý định của Thiên Chúa thì hiện giờ các
Thánh trở về với nguồn của sự thánh thiện, ở gần bên Chúa hơn chúng ta.
Anh chị em thân mến,
Giờ đây, đối diện với thực tế, mỗi
người đều có bối cảnh, vị trí và cuộc sống tuy khác nhau, nhưng lời mời gọi nên
Thánh thì giống nhau. Chúa chỉ đòi chúng ta thánh hiến và đáp trả cho Ngài những
gì mà chúng ta đã lĩnh nhận. Nói khác đi, làm thế nào để nên Thánh?
Đó chính là con đường mà Đức Giê-su
đã dậy bảo trong bài Tin Mừng hôm nay. Các mối phúc này trở nên hiện thực mỗi
khi tai chúng ta nghe thấy chúng. Chúa nói với chúng ta ngay bây giờ, trong lúc
này không phải là điều chúc phúc cho những người đã chết mà là hạnh phúc cho những
kẻ đang sống. Vì thế mỗi khi tai chúng ta nghe được những lời này thì lòng
chúng ta có cảm nhận được hồng ân và sự chúc phúc của Đức Giê-su hay không?
Người phán: “Phúc thay
ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ. Phúc thay ai hiền lành, vì họ
sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp. Phúc thay ai sầu khổ, vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi
an. Phúc thay ai khát khao nên người công chính, vì họ sẽ được Thiên Chúa cho
thoả lòng. Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.
Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa. Phúc
thay ai xây dựng hoà bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa. Phúc thay ai bị
bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ. Phúc thay anh em khi vì Thầy
mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa. Anh em hãy vui mừng
hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao. Quả vậy, các
ngôn sứ là những người đi trước anh em cũng bị người ta bách hại như thế.”
(Mt 5:3-12)
Lời Chúa trong bài Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe rất quen thuộc,
quen đến độ chúng ta có thể quên đi tầm quan trọng và thách đố của nó. Rõ ràng,
không mấy ai sống trong các hoàn cảnh cơ cực nói trên mà thấy hạnh phúc bao giờ.
Thực tế cuộc sống nói với chúng ta như thế. Thế mà căn cứ theo Lời Chúa phán
thì họ được hạnh phúc!
Thật ra, hạnh phúc mà Đức Giê-su nói ở đây không thuộc về quá
khứ, cũng không chỉ dừng lại ở đây và trong lúc này. Nhưng hoàn cảnh mà họ đang
chịu, cho dù không may mắn, lại là một khởi điểm cho những ai tin vào sự hòan
thành của Nước Thiên Chúa đã được khai mạc bởi Đức Giê-su. Nói khác đi, những
công dân trong Nước Thiên Chúa, chiến đấu với nhiều khó khăn trong hiện tại, bằng
niềm tin họ hy vọng rằng sẽ được hạnh phúc khi Thiên Chúa khai mạc thời đại mới,
thời đại của ân sủng nói lên một tạo dựng mới. Họ sống với niềm hạnh phúc như thế
và đó là điều làm cho họ nên Thánh.
Nói tóm lại, niềm hy vọng mà họ có không chỉ đơn thuần nhắm đến
hạnh phúc ngày sau hết trên Thiên Đàng. Nhưng ngay bây giờ, họ cảm nhận và hạnh
phúc với các giá trị của Nước Thiên Chúa. Điều này đúng đối với những ai có
tinh thần nghèo khó, biết nương tựa mọi sự vào Chúa, và hạnh phúc càng rõ nét
hơn cho những ai có tấm lòng trong sạch, biết thương xót, dầy công trong việc
xây dựng hoà bình, can đảm bị ngược đãi vì Danh Chúa Giê-su. Họ làm được như thế
vì Đức Ki-tô đã thánh hóa họ.
Các Thánh đã không chỉ tuân theo và thực hành lời dậy bảo của
Chúa trong bài giảng trên núi hôm nay, nhưng mỗi một vị Thánh, dù được Giáo Hội
tuyên phong hay không, đều đã trở thành một mối phúc thật cho môi trường, hoàn
cảnh mà họ đang sống.
Thật vậy, các Thánh của chúng ta không đặt mục tiêu trở thành
một vị Thánh, thay vào đó các Ngài sống một cuộc đời tận tụy, dành thời gian để
phục vụ Đức Chúa và giúp đỡ những người gặp khó khăn.
Họ là tất cả mọi người, trẻ và già, nghèo và giàu, kết hôn và
độc thân, người đàn ông khiêm nhu và người phụ nữ có tấm lòng cao cả và vĩ đại,
trẻ em và người lớn, họ là những người đã để cho ánh sáng của Đức Ki-tô chiếu
soi mọi ngõ ngách trong cuộc sống của họ.
Hôm nay, chúng ta ngước mắt nhìn lên các Thánh, không phải để
ngưỡng mộ sự tốt lành của các Ngài cho bằng để tôn vinh sự thánh thiện của Thiên
Chúa, Cha chúng ta, chính Ngài đã chiếu ánh sáng qua cuộc sống của họ. Và đồng
thời, chúng ta có thể nhìn thấy chính mình ở trong hàng ngũ đó.
Khi mừng lễ các Thánh, chúng ta nhận được sự phù hộ, khích lệ
và thúc đẩy của các Ngài. Chúng ta hãy vui mừng vì niềm hy vọng của chúng ta được
đặt để trong sự chiến thắng của các Ngài. Bởi vì qua cuộc sống, các Thánh nhắc
nhở chúng ta rằng chúng ta được kêu gọi để trở thành người nam và người nữ
thánh thiện của Thiên Chúa, những người sẵn sàng để ánh sáng và sự thánh thiện
của Thiên Chúa chiếu tỏa và bao phủ cuộc đời mình, và qua đó thế gian nhận ra sự
hiện diện của Thiên Chúa, Đấng đã biến đổi thân xác phàm trần của chúng ta trở
nên tinh tuyền và thánh thiện giống như thân xác sáng láng và vinh hiển của
Ngài. Amen!