Bài Tin Mừng hôm nay là phần tiếp nối
với các mối phúc của Đức Giê-su trong bài giảng ở trên đồng bằng trong Tin Mừng
theo Thánh Lu-ca. Đối tượng trước tiên mà Thánh sử muốn gửi đến là các môn đệ,
những người theo chân Chúa trên hành trình rao giảng, sau đó là cộng đoàn của
Thánh sử và cho cả chúng ta ngày nay. Giả như các mối phúc của Đức Giê-su mà
chúng ta đã nghe vào Chúa nhật tuần trước chưa đánh động hay chạm đến cách xử sự
trong cuộc sống của người môn đệ, thì hôm nay, qua những huớng dẫn cụ thể trong
bài Tin Mừng Chúa nhật tuần này sẽ đẩy chúng ta đi đến một lựa chọn, không dựa
trên lý thuyết nhưng bằng hành động của chúng ta đối với nhau và đặc biệt đối với
ai đã có những hành vi làm tổn thương chúng ta.
Làm thế nào để chấp nhận những lời giảng
dậy của Đức Giê-su và biến nó thành những hành động cụ thể trong cuộc sống? Như
chúng ta còn nhớ, đời sống của các tín hữu của những cộng đoàn sơ khai bị bầm dập
dưới ách thống trị của Đế Quốc Rô-ma. Của cải, danh tiếng và sinh mạng của họ
hoàn toàn tuỳ thuộc vào những người linh đô hộ. Họ bị khước từ,
bắt bớ, giam cầm và rất nhiều người trong nhóm họ đã trải qua một cuộc sống rất
cơ cực, nghèo đói, bị ngược đãi thậm chí còn bị giết chết.
Vẫn
biết là trong số họ có một vài phe nhóm nổi dậy chống lại chính quyền, nhưng đại
đa số quần chúng, những người dân vô tội, chân yêú tay mềm vẫn là con mồi cho bọn
cầm quyền và những người thuộc về guồng máy cai trị. Ngay cả sinh mạng còn chưa
giữ được phương chi nói đến chuyện đoạt áo choàng, vả má phải hay những hành vi
khác của quân thống trị đã gây các thương tích và làm cho nhân phẩm họ bị nhục
mạ.
Với
một bối cảnh như thế, những lời giảng dậy cuả Đức Giê-su trong bài Tin Mừng hôm
nay “hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét anh em” không nhằm cổ võ cho sự tồn tại
và phát triển của sự ác. Người cũng không khuyên họ và chúng ta chấp nhận hoàn
cảnh với tinh thần bất bạo động. Người đứng ngoài những đấu tranh về chính trị
hay đòi hỏi quyền lợi cho dân.
Thật
ra, khi Đức Giêsu đưa ra yêu cầu “hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét anh em,” và các
việc làm cụ thể để diễn tả lòng yêu thương kẻ thù của chúng ta như: ai vả má phải
thì đưa cho họ má trái, ai đoạt áo chòang thì cho luôn họ áo trong, ai xin thì
hãy cho và những việc làm giống như vậy, là lúc Người mời gọi chúng ta đi vào
phần sâu thẳm, trọng tâm của Tin Mừng. Chỉ có sức mạnh của Tin Mừng mới có thể
lấp đầy khoảng trống giữa kẻ thù và chúng ta. Và, nếu chúng ta không chấp nhận
và áp dụng lời dậy bảo của Đức Giê-su thì chúng ta chưa xứng đáng là môn đệ của
Thầy. Nói khác đi, môt khi không thể hiện lòng yêu thương kẻ thù thì chúng ta
chưa là môn đệ của Chúa.
Tình
yêu, lòng thương xót dành cho kẻ thù không giống như cách diễn tả tình cảm giữa
những người thân trong gia đình, tình bạn, tình hàng xóm láng giềng của những
người cùng chia sẻ hoạn nạn với nhau, hay là kiểu ‘phải lòng nhau –falling in
love’ của những ai đã từng yêu. Nhưng yêu thương kẻ thù ở đây không chỉ là cách
diễn tả tình cảm mà còn là sự cho đi chính bản thân trong cách hành xử ngược lại
với cách cư xử mà họ đã làm cho chúng ta bị tổn thương. Điều quan trọng là mọi
việc cần được diễn tả bằng hành động chứ không chỉ bằng kiểu nói xuông.
Thật
ra, đây không phải là điều dễ làm. Nhưng khi hành xử được như thế là lúc chúng ta
noi gương Đức Giê-su, Đấng suốt cuộc đời luôn tìm cách tha thứ và làm ơn cho những
kẻ hại Người. Người đã để cho tên đầy tớ tát vào má Người, chịu những roi vọt
và mão gai đâm vào mình; Người đã để cho người ta lột tất cả, từ áo ngoaì lẫn
áo trong, và sau cùng giang tay trên Thập Giá như một tội nhân. Thê mà, trong
giây phút sau cùng đó, Người đã không lên án, nhưng đã cầu xin Thiên Chúa tha
thứ cho những kẻ haị Người. Nếu ta muốn bắt chước Đức Giêsu, thì
việc chọn sống những tâm tình và thái độ của Người là luôn biết tha thứ - nhất
là kẻ thù, thiết tưởng là điều vô cùng quan trọng trong sứ mạng của người môn đệ!
Là chứng nhân của Đức Kitô, ta tin rằng
Người đang sống trong ta. Chúng ta là hình ảnh sống động của Người. Và một khi
chúng ta không có tấm lòng bao dung, sẵn sàng tha thứ cho những ai đã làm tổn
thương mình là lúc chúng ta làm mờ hình ảnh của Thiên Chúa nơi bản thân. Như vậy,
với con tim nhậy cảm, lòng trí sáng suốt, ánh mắt tinh tuyền rọi chiếu hào
quang và lời nói đầy thông cảm và yêu thương của chúng ta là sức mạnh và uy quyền
của Đức Chúa, Đấng đang thưc hiện các điều đó trong ta. Và qua đó, chúng ta
minh chứng cho thế gian ngày hôm nay biết việc mà Đức Giê-su đã làm khi xưa.
Đức Giê-su đã nói gì, làm gì? Người
đã sống và trải qua những khó khăn trong cuộc sống, bị loại bỏ, bị liệt vào phường
ác nhân, bị ruồng bỏ và trơ trụi một mình trên Thập giá. Tất cả những gì Người
làm, tất cả những gì Người nói đều qui về một mối là chứng tỏ cho nhân loại thấy
lòng thương xót và hay tha thứ của Thiên Chúa dành cho tất cả, không loại trừ một
ai, bao gồm cả những ai thù ghét Người. Bổn phận của chúng ta, những người con
của Cha trên trời, là hãy làm cho thế gian đầy hận thù và ghen ghét này nhận ra
quyền năng của Đấng đã và đang ban ơn cho tất cả mọi người, kể cả quân vô ơn và
phường gian ác, đang hiện diện và hoạt đông trong bản thân mình.
Tóm lại, ai trong chúng ta có thể thực
hiện được những điều Chúa nói trong bài Tin Mừng hôm nay! Chỉ có quyền năng và
sức mạnh của Chúa mới giúp chúng ta đạt được nguyện ước này. Vì thế, trong giây
phút này, Thầy đang nói với chúng ta là những kẻ nghe Lời Người. Còn chúng ta
thì sao? Hãy để tâm hồn mình lắng xuống mà chăm chú nghe Lời Người mà thay đổi
lối sống.
Đây chính là các nguyên tắc và cách sống
của người môn đệ của Đức Ki-tô, chúng ta “hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét anh
em, hãy chúc lành cho kẻ nguyền rủa anh em và cầu nguyện cho kẻ vu khống
anh em.
Ai vả anh má bên này, thì hãy giơ cả má bên kia nữa.
Ai đoạt áo ngoài của anh, thì cũng đừng cản nó lấy áo trong.
Ai xin, thì hãy cho, ai lấy cái gì của anh, thì đừng đòi lại.
Anh em muốn người ta làm gì cho mình, thì cũng hãy làm cho người ta như vậy.
Nếu anh em yêu thương kẻ yêu thương mình, thì có gì là ân với nghĩa? Ngay
cả người tội lỗi cũng yêu thương kẻ yêu thương họ.
Và nếu anh em làm ơn cho kẻ làm ơn cho mình, thì còn gì là ân với nghĩa?
Ngay cả người tội lỗi cũng làm như thế.
Nếu anh em cho vay mà hy vọng đòi lại được, thì còn gì là ân với nghĩa? Cả
người tội lỗi cũng cho kẻ tội lỗi vay mượn để được trả lại sòng phẳng.
Trái lại, anh em hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn và cho vay mà chẳng hề hy vọng
được đền trả. Như vậy, phần thưởng dành cho anh em sẽ lớn lao, và anh em sẽ là
con Đấng Tối Cao, vì Người vẫn nhân hậu với cả phường vô ân và quân độc ác.
Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ.
Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán.
Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án.
Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha.
Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại.
Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn, mà đổ
vào vạt áo anh em. Vì anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho
anh em bằng đấu ấy.” (Lk 6: 27-38)
No comments:
Post a Comment