Chúng ta bước sang tuần thứ Tư Mùa Vọng. Chỉ còn một tuần nữa
là đến Lễ Giáng Sinh. Sau hai mùa Giáng Sinh thinh lặng bởi Covid-19, năm nay
chúng ta hình như mừng lễ bù. Không khí thật nhộn nhịp. Các buổi hội diễn thánh
ca đang diễn ra thật tưng bừng và náo nhiệt. Các ca đoàn thi đua tiếng hát dâng
lời ca khen và chúc tụng Thiên Chúa. Nói chung, người người nô nức vui mừng
trong niềm hy vọng mà Đấng Cứu Thế đã đem đến cho nhân loại hơn 2000 năm qua.
Bên cạnh vẻ huy hoàng tráng lệ hầu như ngược lại với hoàn cảnh
nghèo hèn, bị xua đuổi, không có chỗ trú thân khi hài nhi Giê-su được sinh ra.
Chúng ta còn nghe thoảng thoảng đâu đó vẫn còn những cảnh đời thật thương tâm,
vẫn còn nhiều cảnh đời bất hạnh. Không thiếu những trẻ em sống cô đơn, thiếu vắng
tình thương trước sự đổ vỡ của cha mẹ mà hậu quả là mà các cháu phải gánh chịu.
Những nạn nhân bị lạm dụng về tinh thần lẫn thể xác bởi việc lạm dụng quyền uy
của một số vị lãnh đạo. Còn có những cụ già trong các viện dưỡng lão kiên trì
ngồi bên khung cửa để trông chờ và đón đợi con cháu đến thăm. Những ngày như thế
này chỉ đem lại cho họ nỗi buồn và tâm trạng tủi thân.
Tuy nhiên, chúng ta tin rằng Chúa đã đến và vẫn còn đến trong
hoàn cảnh riêng của từng người. Khi bước
vào trần gian, Người đã không ngần ngại bước đến với con người trong hoàn cảnh
mỏng dòn, bội ước và đầy tham vọng của họ. Đây là sáng kiến của Thiên Chúa.
Chính Người đã đi bước trước để làm gương cho con cháu Người. Thiên Chúa không
còn ở xa, nhưng đã đồng hình đồng dạng để chia sẻ mọi hoạn nạn khổ đau của con
người. Thiên Chúa ở cùng chúng ta, Em-ma-nu-en chính là thế.
Giống như mọi hài nhi, Con Thiên Chúa khởi đầu là một thai
nhi, tuỳ thuộc và lớn lên trong cung lòng một trinh nữ, mang tên Maria, Mẹ Người.
Sự cộng tác trọn vẹn và phó thác của Mẹ đã khiến một biến cố phi thường xẩy ra
một cách thật bình thường. Mẹ là người đã sẵn sàng vuợt qua mọi rào cản để Con
Thiên Chúa bước vào cuộc đời Mẹ và bước vào thế giới qua cung lòng của Mẹ. Như
mọi bào thai, Đức Giê-su, Con Thiên Chúa
đã đón nhận sự nuôi dưỡng, chăm sóc từ những giọt máu đào và dòng sữa yêu
thương của Mẹ. Không ai hiểu thân phận của Chúa bằng Mẹ. Mẹ là mẫu gương mà Hội
Thánh muốn cho con cái mình noi theo. Ngoài Mẹ ra, Hội Thánh giới thiệu cho
chúng ta một nhân vật khác, tuy thầm lặng và ít được nhắc đến nhưng vai trò
không kém quan trọng như vai trò của Mẹ. Đó chính là Thánh Giu-se. Thật vậy,
ngoài Mẹ ra, thì không có ai hiểu thấu và quan tâm cho Chúa bằng Thánh Giu-se.
Bản tính thầm lặng và hầu như không một lời nói nào của Thánh
Giu-se được các Thánh Sử lưu trữ, lại là một yếu tố giúp chúng ta quên đi những
ánh mầu rực rỡ, không khí tưng bừng của ngày đại lễ rồi cùng nhau ngồi xuống,
trong thinh lặng để suy gẫm về mầu nhiệm mà chúng ta sắp cử hành.
Anh chị em thân mến,
Con đường của Thiên Chúa dành cho Giu-se bước đi cũng không dễ
dàng. Thánh Kinh mô tả ngài là một người công chính, đã đính hôn với cô gái trạc
tuổi trăng tròn, tên là Maria. Bên nhà gái khoảng mười sáu tuổi thì lẽ nào
Giu-se lại là một cụ già lụ khụ. Giu-se hẳn nhiên là một cậu thanh niên khôi
ngô và tuấn tú như vậy mới xứng đôi với cô Maria trẻ trung và mỹ miều.
Vào một ngày kia, Giu-se phải đối diện với một biến cố thật
trọng đại khiến anh bị sốc. Vị hôn thê của anh vừa báo cho anh biết là nàng đã
có thai, và điều duy nhất Giu-se biết chắc chắn là thai nhi đó không phải là của
mình. Anh biết làm sao đây? Làm sao anh có thể tin được lời của Maria nói là
nàng ta mang thai bởi quyền năng của Chúa Thánh Thần?
Xuất phát từ lòng đạo đức, Giu-se chỉ biết âm thầm tâm sự với
Chúa. Chúng ta không biết Giu-se đã cầu nguyện như thế nào? Hẳn nhiên là anh
xin Chúa soi sáng, giúp anh tỉnh thức để khỏi bị kéo vào đêm đen và có những
quyết định mất lòng Chúa. Giu-se định âm thầm lìa bỏ Maria. Đó cũng không phải
là giải pháp tốt, bởi thai nhi sẽ lớn lên và nếu anh bỏ nàng thì ai sẽ chịu
trách nhiệm về bào thai đó. Anh bị bao phủ bởi màn đêm và cứ thế Giu-se đã thiếp
đi trong giấc ngủ.
Trong giấc ngủ anh mơ thấy thiên thần. Trong trình thuật truyền
tin cho Maria thì thiên thần Chúa hiện đến, trấn an Maria đừng sợ. Nhưng ở đây,
Thánh Mát-thêu đã mô tả Giu-se vượt qua trạng thái sợ hãi khi đối diện với
thiên thần. Chính nhờ điều này mà Giu-se, con người của niềm hy vọng, đã dễ
dàng tin vào sứ điệp của thiên thần nói với ông như sau: “Này ông Giu-se, con
cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do
quyền năng Chúa Thánh Thần.” (Mt 1:21)
Khi giật mình thức dậy, Giu-se đã tuân phục ý định của Thiên
Chúa qua lịnh truyền của sứ thần và đón vợ về nhà. Và hai người vẫn không ăn ở
với nhau, cho đến khi Ma-ri-a sinh một con trai, và Giu-se đã đặt tên cho con
trẻ là Giê-su. Theo tục lệ của người thời bấy giờ thì ai đặt tên cho con trẻ
thì người đó là cha hợp pháp của đứa trẻ vậy.
Vẫn biết Giu-se một lòng tuân phục và thực hiện ý định của sứ
thần. Tuy nhiên, chúng ta không thể bỏ qua tình huống mà Giu-se và Ma-ri-a đang
đối diện. Khó khăn vẫn còn. Trong hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan, khi đi đến
quyết định đón vợ về nhà, Giu-se vẫn không tránh khỏi giây phút hoang mang về
danh tiếng của anh cũng như hậu quả có thể xuất phát từ vụ xì căng đan bởi việc
thụ thai của Ma-ri-a, người vợ mà anh hết lòng yêu thương và tin tưởng. Làm sao
mà anh và Maria có thể chứng minh cho người ta biết là bào thai mà vợ anh đang
mang là do tác động của Chúa Thánh Thần?
Chúng ta hãy nghe đôi bạn trẻ Giu-se và Ma-ri-a tâm sự với
nhau. Maria đã nói với Giu-se: sứ thần nói với em rằng con trẻ em đang mang
trong người sẽ được gọi là Con Đấng Tối cao, và chúng mình sẽ đặt tên cho con
là Giê-su. Giu-se đáp lại: đúng đấy em ơi, anh cũng được báo mộng bởi sứ thần
là như thế, vì vậy chúng mình sẽ đặt tên cho con là Giê-su. Sau đó Giu-se nói
thêm rằng con chúng mình sẽ được gọi là Em-ma-nu-en, nghĩa là “Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta.”
Giu-se biết rõ tâm tính và lòng đạo đức của Ma-ri-a, nàng
không bội ước với anh. Sứ điệp anh nhận được từ sứ thần cũng là những gì mà
Ma-ri-a đã nói cho anh. Sao có sự trùng hợp đến thế. Phải chăng đây là việc làm
của Thiên Chúa.
Cuối cùng Giu-se cũng đã kết hợp được sức mạnh của niềm tin với
tinh thần khiêm cung trước Thánh Ý nhiệm mầu của Thiên Chúa. Anh và Maria tin rằng,
Thiên Chúa sẽ hướng dẫn các ngài vượt qua tất cả. Nhưng ngây bây giờ, trong
giây phút này anh phải lựa chọn. Hẳn nhiên sự lựa chọn của anh không phát xuất
từ một giây phút bồng bột và bốc đồng. Cả đời Giu-se đã chuẩn bị cho giây phút
chọn lựa này, và hơn thế nữa, Giu-se sẽ phải sống với quyết định này cho đến cuối
đời Ngài.
Có một điều mà Giu-se có nằm mơ cũng không nghĩ ra rằng quyết
định của ngài lại mang tầm ảnh hưởng thật sâu xa đối với lịch sử của thế giới đến
như thế. Con Thiên Chúa làm người và cư ngụ giữa thế gian. Gương sáng của Giu-se
thật đáng kính trọng và lưu truyền cho muôn thế hệ.
Noi theo gương sáng của thánh Giu-se, chúng ta cầu xin có được
một con tim rộng mở cho các dự án mà Thiên Chúa thực hiện nơi mình và nơi người
khác, mà không một ai trong chúng ta có thể lường trước hay biết rõ được. Nguyện
xin lời tuyên xưng Em-ma-nu-en, Thiên Chúa ở cùng chúng ta sẽ trở thành hiện thực
trong cuộc sống chứng nhân của chúng ta cho thế giới này. Amen!
No comments:
Post a Comment