Truớc tiên, xin kể lại cho anh chị em nghe
một truyện ngắn: Trong một hội dòng nọ, có một đấng bề trên rất uyên bác, học vấn
tinh thông với nhiều học vị cao cấp trong đạo. Cha có thói quen xử dụng cụm từ
“I know – Tôi hiểu, tôi biết”. Anh em nghe nhiều cũng quen tai. Một lần kia, Cha
đi thăm một cộng đoàn bên Á Châu. Anh em thật vui mừng đón tiếp và mời Ngài đi
thăm các cơ sở truyền giáo do anh em phụ trách. Ngôn ngữ bất đồng, nên anh em
có nhiệm vụ làm thông dịch. Chưa kịp dịch thì Ngài đã đáp “I know - tôi hiểu”.
Một lần “I know, tôi hiểu, tôi biết” thì còn chịu đuợc, nhưng lần nào cũng tôi
hiểu, tôi biết ngay cả trước khi người bản xứ nói thì quả thật ‘coi trời bằng
vung’.
Thưa anh chị em,
Câu chuyện trên nhắc cho tôi rằng:
Thông minh, tài giỏi không là một tội. Nhiều người trong chúng ta vẫn cầu xin
cho mình hay con cái được thông minh và học giỏi đó hay sao! Thông minh là quà
tặng của Thiên Chúa. Người ban cho ai tùy ý Người. Tuy nhiên, thông minh tài giỏi
thuờng hay đưa con người rơi vào sự cám dỗ của tính kiêu căng và ngạo mạn. Và
con người với tính kiêu ngạo như thế thì họ còn coi ai ra gì nữa! Họ nghĩ là với
tài trí mà họ đang có thì họ có thể làm chủ đời họ (rồi làm chủ và thống trị
người khác), sau đó thì không cần đến Thiên Chúa.
Trong khi thi hành sứ vụ loan báo Tin
Mừng, Đức Giêsu đã trải qua kinh nghiệm đắng cay này: những người thông minh
thay vì đón nhận lại từ chối Người. Thật vậy, những người trong hàng ngũ lãnh đạo
tôn giáo thời Đức Chúa thuờng là những người thông thái, hiểu biết và giải
thích lề luật cho người khác theo; nhưng chính vì quá thông minh nên họ không
nhận ra căn tính của Đức Giêsu. Trong khi đó, vì hòan cảnh và điều kiện của cuộc
sống cho nên những người thấp cổ bé miệng, ít học thuờng có nhiều cơ hội để đón
nhận điều mới. Họ có thể đón nhận Lời giảng dậy của Người một cách dễ dàng hơn.
Đức Giêsu đã nhận ra tình trạng sống của
bọn dân đen, những người thấp cổ, bé mọn. Họ bị những người lãnh đạo, thông luật
bó những gánh nặng chất lên vai họ. Chính vì thế, phần kế tiếp trong trình thuật
Tin Mừng là lời mời gọi của Chúa dành cho những ai đang vất vả mang gánh năng nề
(nặng nề trong cuộc sống, nặng nề vì tuân giữ lề luật, nặng nề vì quá khứ tội lỗi…
v.v); Hãy đến với Người, học nơi Người,
tôn Người làm Thầy; và Người sẽ bổ duỡng để họ đủ sức mà tiếp tục buớc theo Người.
Như anh chị em đã biết, sống theo những đòi hỏi
của Tin Mừng không phải là điều dễ dàng. Học theo lối sống của Đức Giêsu rất
khó khăn vì đó là cuộc sống từ bỏ, hy sinh. Và, chúng ta cũng không nên lầm tuởng
là Người đến để phá hủy (gánh nặng của) lề luật; nhưng kiện tòan. Và điều trọng
đại nhất mà Đức Giêsu muốn là Tình Yêu, Lòng Nhân Nghĩa.
Thưa anh chị em,
Tôi không quá lạc quan hoặc bi quan
quá khi nhìn về cuộc đời. Ta có thể nói cuộc sống là chuỗi ngày vui buồn lẫn lộn.
Không ai vui cả đời và không ai sầu muôn kiếp. Trong thi thi hành bổn phận đuợc
trao phó, các tu sĩ và linh mục cũng gặp những gánh nặng không sao kể xiết! Trong
cuộc sống gia đình, anh chị em đã trải qua trăm cay nghìn đắng nào ai thấu cho!
Nói chung, dù sống theo ơn gọi nào, đã
là con người thì đau khổ, gánh nặng, niềm vui và nỗi buồn gắn liền với cuộc sống.
Không ai tránh thoát và cũng không có ai đuợc sai đến để cất đi các nỗi cơ cực
và nhọc nhằn trong cuộc sống của chúng ta. Chúa mời mọi người, tất cả chúng ta,
không loại trừ một ai: “Hãy đến cùng tôi,
tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Anh em hãy mang lấy ách (gánh nặng) của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn
anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ
nhàng.”
Hãy đến cùng Chúa và học với Người.
Người không dậy bằng lý thuyết, nhưng bằng những kinh nghiệm. Cuộc sống của Người
là chứng từ hùng hồn về bài học hôm nay.
Đức Giêsu, khi chấp nhận cuộc sống ở trần
gian, Người cũng không có ngoại lệ. Người đã đối diện và thắng vuợt các gánh nặng:
như gánh nặng của lề luật, gánh nặng của trách nhiệm, gánh nặng khi đối diện với
những kẻ chống đối rồi giết Người, gánh năng để bảo vệ nhân phẩm và căn tính
làm người của đàn chiên mà Thiên Chúa trao phó cho Người; và gánh nặng duy nhất
là Người phải từ bỏ ý riêng mình mà vâng phục ý định của Cha. Người đã sống như
một trẻ nhỏ, hoàn toàn lệ thuộc vào Cha. Và, với thân phận bé mọn của một trẻ
thơ, Người đã đón nhận Mạc Khải của Cha một cách thật trọn vẹn; và sẵn sàng
chia sẻ bí nhiệm đó cho những ai bé mọn. (Mt 11:25)
Hơn nữa, Chúa đã không hứa sẽ cất đi
tòan bộ gánh nặng trong cuộc đời của chúng ta. Chính vì thế, cho dù vất vả với
cuộc sống, cần tuân giữ các khỏan luật. Nhưng chúng ta không mang gánh nặng một
mình. Con đuờng chúng ta đuợc mời gọi buớc đi là con đuờng của Chúa. Chúa đã đi
truớc. Hôm nay, Chúa mời chúng ta: Hãy đến với Chúa, ngồi nghỉ duới chân Người,
lắng nghe và kể cho Người nghe về cuộc đời mình. Hãy mời Chúa đến không như một
vị khách quí mà thôi; nhưng còn là người tình để cùng dùng bữa với nhau. (Kh
3:20) Người sẽ thật vui mừng đến chia vui, sẻ buồn với chúng ta như đã chia sẻ
với Maria, và đó là phần tốt nhất mà Maria đã chọn (Lc 10:42). Trong tinh thần
đó, thì gánh nặng không còn. Trong Tình Yêu tất cả đều nhẹ nhàng.
Và với khí cụ ‘hiền lành và khiêm nhường’
Người đã hoàn thành chuơng trình mà Cha muốn Người thi hành. Hiền lành và khiêm
nhường không chỉ là các nhân đức cho bằng đó là cách sống của Chúa. Hiền lành để
mời gọi mọi người đến với Người. Khiêm nhường để uy quyền cuả Thiên Chúa đuợc tỏ
hiện như lời của Thánh Phaolô “Đức Giê-su Ki-tô… đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, hạ
mình vâng lời cho đến nỗi chết. Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người.”(Phi-lip-phê 2:6-9)
Tóm lại, Tin mừng của Chúa hôm nay là
lời mời gọi không chỉ dành cho những ai đang vất vả lầm than mà thôi; nhưng đó
là lời mời gọi dành cho tất cả chúng ta: Hãy đến với Nguời, hãy học nơi Người;
bởi Người muốn tham dự, đồng hành và chia sẻ với cuộc đời chúng ta. Thật vậy, trong
Đức Giêsu chúng ta được bổ sức để thi hành Ý của Thiên Chúa như Lời đã phán hãy
mang lấy ách của Chúa.
Thật vậy, Đức Giê-su không mời gọi
chúng ta đi theo Người để có cuộc sống thoải mái và không còn đau khổ nữa. Trái
lại, theo Chúa là chấp nhận một cuộc sống bấp bênh, liều lĩnh đối diện với mọi
hiểm nguy với đầy thách thức mà chúng ta phải vượt qua. Con đường và cuộc sống
mà Chúa dọn cho chúng ta bước vào là một cuộc sống mà trong đó con người đối xử
với nhau một cách thật nhân từ và khiêm cung để phục vụ nhau. Tuy nhiên, ai được
mời gọi đi vào nếp sống như thế đều cảm nhận được sự thanh nhàn khi phục vụ; vui
vẻ khi phục vụ như một người anh em, không ai làm nô lệ ai. Vì là anh em cho
nên họ cũng được kêu gọi để làm người phục vụ nhau như gương của Chúa, Đấng đã đến,
không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến dâng mạng sống
làm giá chuộc muôn người.
Như thế, để hoàn thành nhiệm vụ cao cả
và khó khăn như thế chúng ta hãy đến với Chúa, hãy học nơi Người. Đừng trì
hoãn, đừng nại vào các lý do như: con không xứng đáng, con đã có hẹn, con yếu
đuối và tội lỗi, con lo sợ, con phải đi thăm thân nhân, người nghèo, kẻ ốm đau
và thiếu thốn hay các lý do khác giống như thế. Những điều đó Chúa đều biết.
Hãy đến với Chúa ngay, rồi Người sẽ bổ sức và ban sức mạnh để chúng ta trở
thành nguồn trợ lực và bổ sức cho nhau. Amen!
No comments:
Post a Comment