Năm phụng vụ
2019 đã khép lại qua việc cử hành trọng thể Lễ Chúa Giê-su Ki-tô, Vua vũ trụ
vào Chúa Nhật tuần qua. Song song với việc cử hành các nghi thức phụng vụ của
ngày lễ, chúng ta đã hạ quyết tâm đầu phục Vua Giê-su và sẽ làm mọi cách cho
vương quyền của Thiên Chúa mau đến, để muôn dân muôn nước quì gối và tôn vinh
Người là Chúa, là Vua của mọi tâm hồn.
Thực tế, đó vẫn
chỉ là ước mơ. Ngày mà muôn dân qui tụ dưới chân của Vua Tình yêu sẽ đến, nhưng
vẫn chưa biết khi nào. Vì thế, chúng ta không ngồi ỳ ra đó mà trông chờ; nhưng
là mong đợi với niềm hy vọng bằng chính cuộc sống dấn thân phục vụ và yêu
thương để khi nào Người đến chúng ta đã sẵn sàng.
Đó cũng là
tinh thần của Mùa vọng. Chuẩn bị sẵn sàng để kỷ niệm việc Chúa đến lần thứ nhất
trong Lễ Giáng Sinh và cũng chuẩn bị để gặp Chúa trong mọi giây phút của cuộc đời
mình nữa; để khi Chúa đến lần thứ hai trong quang lâm, chúng ta đã sẵn sàng.
Trong tinh thần đó, sứ điệp của Chúa Nhật thứ nhất Mùa Vọng này nhắc nhở chúng
ta hướng về ‘Ngày của Chúa’ đến lần sau cùng. Đây là vấn đề của đức tin. Chúng
ta tin Người sẽ đến, còn đến như thế nào thì không ai biết, chỉ mình Thiên Chúa
biết thôi.
Vì vậy, trong
bài Tin Mừng hôm nay, với kiểu nói minh họa, Thánh sử Mát-thêu đã thuật lại trận
lụt kinh hoàng xẩy ra dưới thời ông No-ê. Nhưng ở đây có một chi tiết quan trọng
mà chúng ta cần lưu tâm, đó là không có sự phán xét về mặt đạo đức để coi trận
lụt như là án phạt mà Thiên Chúa dành cho những người sống cùng thời với ông
No-ê. Điều mà bản văn muốn nhấn mạnh là: Cuộc sống của con người vẫn tự nhiên,
họ vẫn ăn, vẫn uống, vẫn làm lụng vất vả, sinh hoạt như mọi ngày, chẳng có chi
tiết nào nói đến cuộc sống đồi trụy hay sa đọa cả, chẳng có một dấu hiệu nào
báo về ngày cùng tận cả. Trong bối cảnh bình thường như thế, cuộc chung thẩm sẽ
bất ngờ xẩy ra.
Những câu nói
kế tiếp trong bài Tin Mừng sẽ làm cho ngày chung thẩm xẩy ra một cách bất ngờ
hơn. Bất ngờ đến độ hai người đang làm việc ngoài đồng thế mà một sẽ được cất
đi, người kia bị bỏ lại. Việc này cũng xẩy ra cho hai người phụ nữ đang kéo cối
xay trong nhà, một bà được đem đi và bà kia bị rớt lại. Các chi tiết này giúp
cho chúng ta nhận ra rằng dù làm việc trong nhà hay ngoài đồng, phán quyết
chung thẩm của Thiên Chúa dành cho họ, không lệ thuộc không gian hay thời gian
và cũng không dựa trên các hoạt động hay việc làm của họ. Thiên Chúa hoàn toàn
tự do làm chủ việc làm của Người. Tuy nhiên, những kẻ được đem đi có thể ám chỉ
đến việc họ đã được cứu; bởi vị họ là những người đã tin và can đảm tuyên xưng
Đức Chúa là Đấng Cứu Tinh của họ.
Sau đó là
hình ảnh kẻ trộm. Kiểu mô tả này hơi khác lạ và khó hình dung. Bởi vì kinh nghiệm
bị kẻ trộm đột nhập vào nhà vẫn là một trong các kinh nghiệm đáng sợ. Tôi còn
nhớ câu chuyện trộm đột nhập vào nhà mà tôi đã trải nghiệm khi còn ở quê nhà.
Vào một ngày nọ, tôi đang chăm chú làm bài tập trên gác, bỗng nghe có tiếng động
phát ra từ tầng dưới. Thoạt tiên, tôi nghĩ rằng mẹ đi chợ đã về. Tôi vội vàng
leo xuống cầu thang xuống thẳng nhà bếp, nơi vừa phát ra tiếng động. Mẹ đâu chẳng
thấy chỉ thấy một người khách không mời mà đến đang đứng đó. Nghe thấy tiếng động,
ông ta lao thẳng ra ngoài và biến mất. Tôi khám phá ra ô kính ở của sổ nhà bếp
đã bị đập vỡ.
Tuy người
khách lạ đó chưa thu hoạch được gì. Nhưng tôi thì khiếp sợ và không dám ở nhà một
mình trong một thời gian khá dài. Với cảm nghiệm cá nhân như thế thì ai dám nghĩ
đến việc mong kẻ trộm đến. Vì thế, hình ảnh kẻ trộm được dùng ở đây như một kiểu
nói có ý nhấn mạnh đến sứ điệp là hãy sẵn sàng vì Chúa sẽ đến vào lúc chúng ta
không ngờ nhất.
Thưa anh chị
em,
Đó là lời cảnh báo rất thực tế vì không ai trong chúng ta biết
ngày và giờ nào Chúa đến cả. Người sẽ đến bất thình lình. Tại chỗ khác, Đức
Giê-su khuyên bảo chúng ta hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn. Bởi vì, nếu không
tỉnh thức và cầu nguyện thì lòng chúng ta sẽ gặp nguy cơ và trở thành chai đá.
Rồi những lo âu thái quá trong cuộc sống khiến cho đời sống của chúng ta bị
quay như chong chóng và mất phương hướng, hay vì quá bận tâm đến thế trần và vật
chất khiến chúng ta quên đi mục tiêu và các ưu tiên trong cuộc sống.
Thái độ sẵn
sàng và tỉnh thức là những đức tính cần thiết mà người tín hữu phải luyện tập.
Muốn đạt được điều này, chúng ta tỉnh thức bằng cách chu toàn trách nhiệm hiện
tại, biết nhận ra những dấu chỉ thời đại, khám phá ra thánh ý Thiên Chúa, kiên
tâm phục vụ trong yêu thương, nỗ lực hơn trong các dự án tình thương, những
công việc bác ái, ra sức cổ võ cho sự hiệp nhất, rộng tay đón tiếp và chia sẻ cho những người
nghèo đói, hoạn nạn.
Đó chính là
chương trình, dự án mà chúng ta cần hành động trong Mùa Vọng này. Đây là thời kỳ hồng ân. Đó là thời điểm để chúng ta xét mình,
làm cho cuộc sống bớt bị ràng buộc và trở thành nhẹ nhàng hơn, tập sống buông bỏ
không bị dính bén để cho lòng mình được nhẹ nhàng thanh thản chờ đợi Ngày Chúa
đến. Ngày nào cũng là ngày của Chúa. Ngày nào cũng là dịp thuận tiện để Chúa đến.
Vì thế, sẵn sàng trong kinh nguyện và việc làm là cách thức chuẩn bị tốt nhất.
Qua đó con người gặp Chúa, mà càng gặp lại càng yêu và càng yêu lại càng nhớ và
chỉ muốn gặp mãi. Nếu không thực hiện được như thế thì cuộc sống con người giống
như cá thiếu nuớc, con người thiếu dưỡng khí.
Như vậy, tỉnh thức và cầu nguyện là khí cụ để con người luôn
sẵn sàng gặp Chúa và gặp nhau. Vì thế, đừng ngủ mê nhưng hãy sẵn sàng. Đức Chúa
đang đứng ngoài cửa, Người gõ và chờ đợi chúng ta mở cửa đón tiếp Người. Người
hằng ước ao được dùng bữa tối với chúng ta. Đó là điều Người mong đợi. Vậy còn
chần chờ gì nữa, hãy mở cửa lòng để Chúa ngự đến. Nhất là qua các bữa tiệc tạ
ơn, bữa ăn lòng mến, những cuộc gặp gỡ thân tình để làm thế nào mà mọi người
đều có thể lớn lên khi gặp được con
người thật của nhau trong Chúa.
Ngày nay, như thời của ông No-ê, có biết
bao trận hồng thuỷ trong cuộc đời chúng ta và trên thế giới... Và,
sống giữa nền văn hóa của sự vô cảm và sợ
hãi thì ra đây là cơ hội mà
chúng ta phải chộp lấy để thi hành bổn phận và trách nhiệm của người môn đệ. Hãy làm
sống lại con người thật của mình, để Thiên Chúa hiện diện và sinh ra trong lòng
mọi người. Trong mọi nơi, mọi lúc chúng ta được mời gọi hãy sẵn sàng, vì Thiên
Chúa đến để hiện diện trong mọi giây mọi phút của cuộc sống mình và tha nhân.
Đây là cơ hội, là dịp thuận tiện để chúng ta nghĩ và thực hiện các điều đó!
Đúng thật, tất cả đều là
cơ hội để chúng ta chuẩn bị cho Ngày gặp Chúa và anh em, cho đến khi Chúa vinh
hiển ngự đến lần sau cùng. Còn hiện nay, trong lúc này, chúng ta hãy nói ‘Ma-ra-na-tha,
Lậy Chúa xin hãy đến,’ vì chúng con sẵn sàng rồi. Amen!
No comments:
Post a Comment