Wednesday, 10 June 2020

MÌNH VÀ MÁU CHÚA TAN CHẢY TRONG TA.



Hôm nay cùng với toàn thể Giáo Hội, chúng ta hân hoan và vui mừng cử hành Lễ Đức Giê-su lập Bí Tích Thánh Thể. Đây là một ngày rất đặc biệt vì với việc làm này Đức Giê-su đã bầy tỏ sự hiện diện đích thực của Người, làm của ăn nuôi dưỡng chúng ta. Với lòng khiêm tốn, chúng ta cùng nhau suy gẫm về các bài đọc trong Thánh Lễ và ý nghĩa việc mừng trọng thể Lễ Mình và Máu Thánh Chúa Ki-tô hôm nay.

Trong thời gian qua, chúng ta biết ơn các đấng bản quyền đã đình chỉ việc cử hành Bí Tích Thánh Thể công khai, bởi vì sự tụ họp và cách tiếp xúc của chúng ta có thể làm cho đại dịch bùng phát. Và đây cũng là hành động nói lên tấm lòng yêu thương và sự quan tâm mà chúng ta dành cho những thành viên dễ bị tổn thương nhất trong cộng đoàn có nhiều rủi ro bị lây nhiễm do Covid-19 gây ra.

Tuy nhiên, thật lòng mà nói với nhau thì việc không được phép tham dự Thánh Lễ cuối tuần là một mất mát thật lớn lao cho đời sống đạo của chúng ta. Việc xem hay tham dự các Thánh Lễ trực tuyến không thể thay cho việc tham dự Thánh Lễ một cách trực tiếp và việc làm này sẽ làm giảm ý nghĩa của Bí Tích. Cho đến nay việc khống chế sự lây lan đã nằm trong tầm kiểm soát của những người có trách nhiệm. Các chính sách nghiêm cấm được nới lỏng hơn. Nhà thờ và các nơi thờ phượng đã được mở cửa lại. Cho dù số người tham dự vẫn còn bị hạn chế, nhưng trong tinh thần mỗi người là một chi thể trong thân thể của Đức Ki-tô, chúng ta có thể thay phiên nhau tham dự Thánh Lễ. Vì vậy, trước hoàn cảnh hiện tại thì việc mừng Lễ Mình và Máu Thánh Chúa năm nay có một ý nghĩa thật đặc biệt.

Thật ra, bữa tiệc Thánh Thể đã bắt đầu vào buổi tối Thứ Năm Tuần Thánh, khi Đức Giê-su trao thân xác và máu của mình làm của ăn cho các môn đệ, và việc trao hiến của Người đã hoàn tất khi tự ý trao nộp mạng sống của Người trên Thập Giá vào chiều Thứ Sáu Tuần Thánh, để cứu độ muôn dân. Sự chết không cầm giữ được Người. Ba ngày sau, Người đã sống lại, lên trời và hiện diện với chúng ta mọi ngày cho đến tận thế. Thánh Lễ mà chúng ta cử hành bao gồm mọi chiều kích của mầu nhiệm Vượt Qua. Thế mà, trên thực tế, khi tưởng nhớ Mầu Nhiệm Vượt Qua, tâm tình chúng ta lại chỉ bị cuốn theo những roi đòn, những lời sỉ nhục, các cảnh tang thương và sau cùng là cái chết tủi nhục mà Đức Giê-su đã chịu vào ngày Thứ Sáu Tuần Thánh. Tất cả mọi chi tiết trong các cảnh tang thương đó có thể làm lu mờ món quà mà Chúa đã trao ban tại Bữa Tiệc Ly mà chúng ta cử hành trong mỗi Thánh Lễ hiện nay.

Thưa anh chị em,

Trong bài đọc thứ nhất hôm nay, Mô-sê đã nhắc nhở cho chúng ta nhớ lại vai trò và công trình mà Thiên Chúa đã thực hiện cho dân khi họ lang thang trong hoang địa. Đối diện với các khó khăn mà dân đã trải qua khiến nhiều người chán nản, thất vọng và rên xiết là Thiên Chúa đã bỏ rơi, khiến họ phải chết đói. Thậm chí, có nhiều người lại mong được chết quách bên Ai Cập còn hơn là vất vả theo Chúa, rồi cũng bị mất xác ở nơi hoang vu này. Trong hoàn cảnh đó, Thiên Chúa đã can thiệp và cung cấp của ăn là man-na cho họ. Lần đầu tiên họ nhìn thấy man-na. Họ không biết đó là vật gì. Họ chỉ biết từ trời rơi xuống để nuôi dưỡng cơ thể và làm mới tâm hồn. Thật không may, họ đã nhận món quà theo nghĩa vật lý, đó là thực phẩm làm cho họ khỏi bị chết đói mà hoàn toàn không nắm bắt được ý nghĩa sâu sắc của món quà đó.

Và Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe là một phần trong diễn từ Bánh hằng Sống mà Đức Giê-su đã dùng để giải thích ý nghĩa của Bí Tích Thánh Thể trong Tin Mừng theo Thánh Gio-an. Đây là một trong các diễn từ quan trọng, có thể thay thế việc thuật lại việc Đức Giê-su lập Bí Tích Thánh Thể trong truyền thống của Tin Mừng này. Đức Giê-su giải thích cho họ hiểu về ý nghĩa của man-na mới, là chính thân xác và máu huyết của Người. Người là bánh trường sinh, bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời. Nghe thế, một số người đã không tin, cho nên Chúa Giê-su quả quyết rằng “Thật, tôi bảo thật các ông: nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình. Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết, vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống. Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy. Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy. Đây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.” (Gio-an 6: 53-58)

Anh chị em thân mến,

Để nhận ra ý nghĩa sâu xa của Bí Tích, chúng ta cần có đức tin, và đây không phải là điều mà chúng ta đạt được nhờ vào sự khôn ngoan hay năng lực của mình, nhưng từ sự dẫn dắt và lôi kéo của Thiên Chúa, như Lời Người mới phán: “Chẳng ai đến với tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo người ấy,…” (Gio-an 6: 44) Như vậy, mọi sự đều phát nguồn từ Thiên Chúa, Đấng hoạt động liên lỷ, lôi kéo và dẫn dắt mọi người đến với Chúa Con để nhờ Người, với Người và trong Người, chúng ta được ban sự sống bằng chính thân xác và máu của Người ngay từ bây giờ và cho đến sau này.

Vì vậy, trong bữa tiệc hôm nay và mỗi khi cử hành Bí tích Thánh Thể, chúng ta nhận được món quà rất đặc biệt: Mình và Máu Chúa Giêsu Kitô. Đây là món quà quý giá từ Thiên Chúa, trong đó Đức Giêsu ban chính mình cho mỗi người chúng ta. Thật vậy, chúng ta nhận ra rằng mỗi khi tham dự Thánh Lễ và nhận được Mình và Máu Chúa Kitô là lúc Người sống trong ta, nuôi dưỡng, nâng đỡ, củng cố, ban cho chúng ta sự bình an và cho chúng ta can đảm để chấp nhận tất cả, đặc biệt là những điều khó khăn mà chúng ta có thể sẽ trải qua trong cuộc sống này.

Hơn nữa, mỗi khi thông hiệp với Chúa Kitô trong Bí Tích Thánh Thể, chúng ta trải nghiệm một Lễ Vượt Qua. Chúng ta vượt qua sự tham lam, ích kỷ và tội lỗi để đến với sự tốt đẹp, lối sống tử tế, rộng lượng, đầy khoan dung, chan hòa lòng mến và thánh thiện hơn. Trong Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng ta được Người chỉ dẫn cho cách sống. Đây là một bước rất quan trọng trong cuộc sống, trên hành trình đức tin của chúng ta. Cuộc hành trình này đã được bắt đầu từ ngày chúng ta đón nhận phép rửa để trở thành con Chúa, thành viên của gia đình Hội Thánh, và là chi thể trong thân thể của Chúa Kitô.

Do đó, trong Đức Giê-su Kitô, Chúa chúng ta, con người nhận được thịt và máu của Người làm của ăn để bất cứ ai ăn bánh này sẽ sống muôn đời. Với sự hiện diện bền bỉ của Chúa Kitô trong Bí Tích Thánh Thể, cuộc sống của chúng ta được nối kết, củng cố và duy trì không chỉ với Chúa Kitô mà còn với nhau nữa. Và, tiếp theo sau là lời mời gọi chúng ta hãy chia sẻ đời sống của Chúa Kitô và sống sứ mạng của Người để trở thành của ăn cho nhau.

Trong tinh thần đó, thay cho lời kết của phần suy niệm, xin mời anh chị em nghe một truyện ngắn. Câu chuyện này đã được kể lại bởi vị linh mục, bạn tôi.

Ngài đã kể rằng: trong số những người bạn của linh mục, có hai người bạn trẻ kia yêu nhau tha thiết. Anh chị đã đính hôn được hơn một năm và trong thời gian chuẩn bị hôn lễ thì chị phát hiện mình mắc phải căn bịnh ung thư. Theo sự chẩn đoán của các bác sĩ chuyên khoa lúc bấy giờ thì chị chỉ còn sống được khoảng một năm nữa mà thôi. Trước tình hình đó, chị đề nghị và khuyên anh nên hủy bỏ hôn lễ. Anh đáp lại rằng: anh đã yêu chị lúc mạnh khỏe thì giờ đây anh cũng sẵn sàng yêu thương chị khi lâm cảnh ốm đau. Và đám cưới của anh chị đã diễn ra như đã được dự trù. Kết quả không chỉ là một năm mà anh chị đã sống bên nhau được mười sáu năm trong cuộc chiến với căn bịnh nan y. Anh chị đã có với nhau bốn người con.

Và chuyện gì phải đến rồi sẽ đến.

Theo như lời của vị linh mục đó kể tiếp thì cha thật may mắn vì đã được phép đồng hành với gia đình anh chị không chỉ vào những ngày cuối đời của chị mà còn được anh chị chia vui, sẻ buồn trong cuộc sống gia đình của họ nữa. Cha đã chứng kiến cảnh chị vật vã với cơn đau, nhưng không một lời than thở. Chị không sống cho chị. Điều làm chị quan tâm nhất là hạnh phúc và cuộc sống của chồng và những người con.

Trong Thánh Lễ cuối đời của chị trong căn phòng tại nhà thương, ngoài gia đình chị còn có vị linh mục. Tuy thể xác rất hốc hác và gầy còm, nhưng tinh thần của chị rất tỉnh táo. Chị đã cùng gia đình dâng của lễ cuộc đời. Trong lúc đọc lời truyền phép “… Vì này là Mình Thầy, sẽ bị nộp vì các con.” Cha nhìn thấy thân xác tiều tụy của chị đã hy sinh, trao phó cho chồng và các người con của chị. Chị đã chết vào buổi tối hôm đó.

Khi chứng kiến những gì đã xẩy ra cho người bạn của mình, vị linh mục chìm đắm trong suy tư và với niềm xác tín, ngài đã nhẹ nhàng nói cuộc sống của chị đã đem cho những người trong gia đình của chị một ý nghĩa mới về Bí Tích Thánh Thể. Còn phần vị linh mục là tưởng nhớ lại việc lập Bí Tích Thánh Thể, tại bữa tiệc ly, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho môn đệ và nói: “Anh em cầm lấy mà ăn, đây là mình Thầy.”

Cũng vậy, cuộc sống của chị đã được chúc phúc. Chị đã được Chúa thương yêu, dìu dắt và dẫn đưa vào mối tình với chồng và các con của chị. Chính Chúa là tác giả của mối tình đó. Bổn phận của chị là đáp trả tình của Chúa bằng cách hy sinh, bẻ (break) cuộc sống của chị, trao cho chồng và con. Và bằng lời chúc tụng chị đã tán dương Tình Yêu của Chúa trong cuộc sống. Chị càng hy sinh bao nhiêu thì sự cao quí và vẻ đẹp của Thiên Chúa trong cuộc sống của chị càng được bộc lộ bấy nhiêu.

Chị có thể làm được các việc đó vì chị sẵn sàng để cho tình Chúa tan chảy trong cuộc sống của chị. Ước mong, Bí Tích Thánh Thể mà chúng ta cử hành cũng làm cho cuộc sống của chúng ta được tan chảy trong tình Chúa và trở thành của ăn cho nhau. Amen!


No comments:

Post a Comment