Wednesday, 17 May 2023

THẦN KHÍ NGUỒN SUỐI YÊU THƯƠNG


Anh chị em thân mến,

Bài Tin Mừng hôm nay là một phân đoạn trong diễn từ cáo biệt của Đức Giê-su trước khi Người bước vào hành trình khổ nạn. Chúa biết rõ chương trình của Cha muốn Người thực hiện. Giờ ra đi đã gần kề. Trước giờ ly biệt, Đức Giê-su bồi hồi và xúc động. Trong tâm tình đó, Người hiểu rõ tâm trạng mất mát, hoang mang, thất vọng và lo sợ của các môn đệ khi phải đối diện với sự chết mà Người vừa loan báo; cho nên Người mới giúp các môn đệ biết rằng tuy các ông sẽ xa cách Người về mặt thể lý, nhưng trong niềm tin các ông sẽ nhận ra rằng Người không hề bỏ rơi họ. Người vẫn hiện diện đồng hành với các ông, nhất là tiếp tục dìu các ông đi vào cõi vinh quang mà Người đang có ở bên Cha.

Muốn nhận biết được sự hiện diện mới này, các môn đệ cần có niềm tin, lòng mến, sự kiên trì trong vâng phục ý muốn của Chúa. Vì thế, trong câu mở đầu bài Tin Mừng hôm nay, Chúa nhắc các môn đệ rằng; “Nếu các con yêu mến Thầy, các con sẽ giữ các điều răn của Thầy.” Đây là chân lý, là sự thật được mạc khải bởi Chúa Giê-su. Phần các môn đệ, chỉ có tiếp nhận. Sự tiếp nhận này là một hồng ân.

Chân lý và sự thật được trao ban để các môn đệ nhận biết và tuân giữ điều Thầy truyền. Chỉ có trong lòng mến, các môn đệ mới có thể tuân giữ các giới lịnh của Chúa. Tình yêu và tuân phục Lời Chúa là hành trang của người môn đệ.

Thật vậy, dựa trên kinh nghiệm sống, chúng ta nhận biết rằng khi đang yêu là lúc chúng ta đi tìm và hoàn thành sở thích và ý nguyện của người mình yêu. Cho dù chàng hay nàng không nói, nhưng qua ánh mắt chúng ta nhận biết người ta đang yêu muốn gì và lập tức chúng ta thực hiện ngay. Đó chính là tâm tình và thái độ sống của Đức Giê-su, tìm kiếm và làm vui lòng Cha. Yêu là thế đó.

Anh chị em thân mến,

Đức Giê-su nhắc nhở các môn đệ nhớ lại một chân lý căn bản, đó là khả năng yêu mến của các môn đệ phải được xuất phát từ Chúa Thánh Thần, Người là Đấng mà Đức Giê-su sẽ xin Cha sai đến ở giữa họ, sống với họ, giúp họ tuân theo lời dậy của Người. Mà ai yêu mến Chúa, thì sẽ được Cha yêu mến và sẽ tỏ mình ra cho người ấy. Như vậy, yêu thương và lắng nghe tiếng Chúa là cẩm nang sống của người môn đệ. Những điều này cần được thể hiện bằng việc làm diễn tả tình yêu của chúng ta dành cho Chúa.

Còn chúng ta thì sao? Đã có lúc nào chúng ta tự vấn lương tâm trả lời câu hỏi là tôi có yêu Chúa hay nhận biết rằng Chúa vẫn yêu tôi như thế nào?

Trong anh chị em, sẽ có một số người cho rằng câu hỏi này thật vớ vẩn. Cả đời tôi theo Chúa. Gia đình tôi thuộc đạo gốc. Tính theo tuổi đời tôi đã làm con Chúa bao nhiêu năm. Biết bao việc đạo đức kể sao cho hết! Nào là tham dự Thánh Lễ, tuân giữ luật Giáo Hội, ăn chay, cầu nguyện, hãm mình, làm các việc bác ái, tham gia vào các sinh hoạt trong nhà thờ… cứ thế mà tuôn ra. Các việc làm như thế không là yêu Chúa thì còn yêu ai nữa đây!

Thật ra, câu hỏi nói trên không dễ trả lời chút nào. Thành thật mà nhìn nhận rằng tất cả các việc làm đạo đức mà chúng ta liệt kê ở trên chưa hẳn là các chứng từ nói lên tình yêu của mình với Chúa. Câu hỏi thật khó khăn và cũng cần có câu trả lời thỏa đáng.

Nói chung, chúng ta có thể diễn tả cảm giác yêu bố mẹ và những người thân trong gia đình như thế nào. Tình yêu của người chồng dành cho vợ hay là của người phối ngẫu dành cho nhau có thể diễn tả được. Họ biết mức cảm xúc trong tình nghĩa vợ chồng cần có cho nhau. Nhưng thành thật mà nói chúng ta lại ú ớ khi diễn tả cảm giác yêu Chúa. Bản thân tôi cũng thế, nói yêu Chúa thì nhiều; nhưng đã có lần nào tôi có cảm giác ấm áp trước tình của Chúa dành cho tôi hay chưa?

Tuy nhiên, có một sự thật, ít nhất đối với tôi, và xin phép chia sẻ đến anh chị em; đó là cho dù chúng ta không thể diễn tả bằng cảm xúc trước tình của Chúa dành cho mình thì cũng đừng lo; bởi vì tình yêu mà Chúa muốn chúng ta thực hiện không dừng lại ở cảm xúc. Người muốn là sự vâng phục, vâng phục trong yêu mến, vâng phục không chỉ một lần mà là luôn mãi. Ai yêu mến Thầy thì tuân giữ Lời Thầy.

Hơn thế nữa, khi nói đến tình yêu, Đức Giê-su muốn chúng ta hành động. Và điều trước tiên mà chúng ta cần ghi nhớ là tình yêu của chúng ta dành cho Chúa là một tình yêu siêu thoát cần sự đầu phục và tôn thờ. Như vậy, tình yêu đích thật mà Chúa muốn chúng ta dành cho Người là cách sống vâng phục và tôn thờ Thiên Chúa.

Nhưng làm thế nào để có thể đầu phục Chúa hoàn toàn, làm thế nào để chúng ta có thể dâng hiến một đời cho Người. Chắc hẳn không thể dựa vào nỗ lực và những cố gắng của bản thân! Bởi vì, con người thì yếu đuối, dễ vỡ và mỏng dòn. Chúng ta cần trợ lực. Đó chính là điều mà Đức Giê-su nói: “Thầy sẽ xin Chúa Cha và Người sẽ ban cho anh em một Đấng Bảo Trợ khác đến ở với anh em luôn mãi. Đó là Thần Khí sự thật, Đấng mà thế gian không thể đón nhận, vì thế gian không thấy và cũng chẳng biết Người. Còn anh em biết Người, vì Người luôn ở giữa anh em và ở trong anh em.” (Gio-an 14: 16-17)

Thật vậy, chúng ta chỉ có thể yêu Chúa và thương tha nhân khi để cho quyền năng của Chúa Thánh Thần hoạt động. Người chính là Thần Khí, hơi thở truyền ban sự sống của Thiên Chúa, thay đổi chúng ta, biến đổi chúng ta và kéo chúng ta lại gần Chúa hơn. Chúng ta chỉ cần học để buông bỏ chính mình, tập đừng kiểm soát và trao quyền kiểm soát và để Thiên Chúa hoạt động thì chúng ta sẽ càng ngày càng tận tụy và ngoan ngoãn hơn trong việc yêu mến Chúa.

Cuối cùng, thưa anh chị em.

Kinh nghiệm về sự hiện diện và hoạt động của Chúa Thánh Thần trong chúng ta là nền tảng tuyệt đối trong mọi trải nghiệm của đời sống. Chúa Thánh Thần dẫn chúng ta đi vào nẻo chính đường ngay để mối quan hệ với Thiên Chúa càng ngày càng bền chặt hơn. Người chính là nguồn suối của mọi ân huệ. Người làm cho các hạt giống được triển nở và sinh hoa kết quả trong cuộc sống để chúng ta trở thành mẫu mực trọn vẹn theo ý định của Thiên Chúa. Chính Thần Khí của Thiên Chúa sẽ khiến chúng ta đầu phục và bầy tỏ lòng sùng kính đối với Thiên Chúa, Đấng mà chúng ta hết mực tôn thờ và yêu thương. Đó chính là điều mà Đức Giê-su đã phán: “Thầy ra đi thì có lợi (hơn) cho anh em. Thật vậy, nếu Thầy không ra đi, Đấng Bảo Trợ sẽ không đến với anh em; nhưng nếu Thầy đi, Thầy sẽ sai Đấng ấy đến với anh em.” (Gio-an 16:7)

Đức Giêsu thể lý không còn ở đây nữa. Người đã ra đi và rời bỏ chúng ta: Hãy ngợi khen Chúa vì điều đó! Bởi vì nếu Chúa Giêsu vẫn còn ở với chúng ta, chúng ta dựa vào Người rồi ỷ lại, rồi lười biếng và sẽ không biết sức mạnh của Thánh Linh trong cuộc sống của chúng ta và chúng ta cũng không có cơ hội diễn tả thân phận và cuộc sống Kitô hữu nữa.  

Chúa ở cùng anh chị em. Thánh Thần của Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Đó là lời chào mà chúng ta gửi đến cho nhau qua các nghi lễ phụng vụ. Đó còn là tin vui trọng đại mà chúng ta trao gửi cho nhau. Đó cũng là kinh nghiệm mà các kẻ tin đã chứng thực qua mọi thế hệ về sức mạnh của Thánh Linh, Đấng đã biến đổi họ và chúng ta thành khí cụ yêu Chúa và thương người một cách trọn hảo hơn. Và, khi những người khác thấy việc Chúa Giêsu đã làm để thay đổi cách sống của chúng ta với Người và với nhau thì họ cũng muốn biết Chúa.

Chỉ có trong quyền năng của Thánh Thần mới biến đổi chúng ta thành khí cụ yêu thương của Người. Ước gì, cuộc sống của chúng ta sẽ là nhân chứng tình yêu và sức mạnh của Thiên Chúa cho gia đình, cho xóm đạo, cho cộng đoàn và thế giới mà chúng ta đang sống hôm nay. Amen!

No comments:

Post a Comment