Câu chuyện hôm
nay được Đức Giêsu kể lại sau khi Người tiến vào Giê-ru-sa-lem lần cuối cùng. Mặc
dù mối tương quan giữa Người và hàng ngũ lãnh đạo Do Thái đã căng thẳng đến mức
độ khiến họ quyết tâm tiêu diệt Người; nhưng không vì thế mà Người chịu lùi buớc.
Dụ ngôn hôm nay có ý nhắm đến những người lãnh đạo, các thầy cả thượng phẩm và
các trưởng lão cùng thời với Người. Nhưng đó không chỉ là một câu chuyện. Nó là
sự báo trước những ý đồ lừa đảo và giết người của họ.
Họ được mô tả
như các công nhân làm việc trong vườn nho. Họ thực sự chỉ là những người làm
thuê, nhưng lại cư xử như một ông chủ; không có lòng nhân từ và kiên nhẫn. Với
cách hành xử rất thô bạo, bằng bạo lực họ đã cướp quyền sở hữu, giết các sứ giả
do chủ sai đến. Họ, từ vị trí của những người làm công, đã thiết lập các qui tắc,
rồi cướp đoạt và tự hành xử như một ông chủ. Họ tìm cách loại bỏ Người.
Bài Tin Mừng thường
được giải thích đó là việc dân Do Thái từ chối vai trò canh tác vườn nho của
Thiên Chúa, và Ngài đã trao quyền đó cho Giáo Hội. Thật ra, Thánh sử nhấn mạnh
đến thái độ cứng đầu của hàng ngũ lãnh đạo dân Do Thái. Vì quyền lợi riêng tư
nên họ đã từ chối đón nhận Đức Giêsu và nguồn ơn cứu độ của Người.
Vẫn biết rằng Thiên
Chúa đã trao ban quyền canh tác cho con người, nhưng Ngài không hề ép buộc ai. Quyền
làm chủ vũ trụ và vườn nho vẫn thuộc về Thiên Chúa. Thưa có hay không là quyền
của con người. Dân Do Thái hay bất cứ dân nào cũng thế. Thiên Chúa không hề ép
buộc ai. Việc thưa có phải được phát sinh từ tấm lòng và thể hiện bằng công sức
của người làm việc trong vườn nho thì mới có giá trị lâu dài.
Nhưng câu chuyện
không kết thúc ở hành động khước từ của họ; không vì hành động sai trái của họ
mà vườn nho bị bỏ hoang! Một ngôi nhà mới sẽ được cất lên, một triều đại mới sẽ
được khai sinh trên hòn đá tảng là chính Đức Kitô. Đây chính là công việc của
Thiên Chúa, Đấng làm chủ vườn nho của Ngài. Thật tuyệt vời cho chúng ta khi
nhìn thấy hay nhận ra bao công trình mà Chúa đã xây dựng trong vườn nho của
Ngài, trong cuộc đời của mỗi chúng ta nữa.
Phần chúng ta,
hãy nhận ra rằng việc được làm việc trong vườn nho của Chúa là một hồng ân, hồng
ân đó hoàn toàn không lệ thuộc vào tài năng hay phẩm chất của con người. Đó là
một món quà nhưng không của Thiên Chúa ban, không chỉ cho riêng mình; nhưng qua
công sức, chúng ta làm cho món quà đó mỗi ngày mỗi lớn hơn để chia sẻ cho tha
nhân. Có như thế, chúng ta mới xứng đáng là người thợ luôn tìm cách sinh hoa lợi
cho ông chủ trong mùa thu hoạch. Và trong khi chờ đợi mùa thu hoạch, Thiên Chúa
vẫn kiên tâm chờ đợi, không thu động nhưng rất tích cực, bằng cách tiếp tục sai
hết lớp thợ này đến lớp thợ khác đến canh tác trong vườn nho của Ngài. Sau cùng
Ngài sai người con thừa tự, hy vọng rằng họ sẽ nể Ngài mà cộng tác với người
con đó. Nhưng than ôi! Họ đã nhẫn tâm giết luôn người con. Tuy nhiên, việc con
người nhẫn tâm và tàn ác cũng không thắng nổi sức mạnh và công trình của Thiên
Chúa. Thật vậy, Đức Giê-su đã nói: “…Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá
tảng góc tường. Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt
chúng ta.”
Tảng đá mà Đức
Giêsu nói ở đây là chính bản thân Người. Theo thiển ý của tôi, khi đề cập đến
chi tiết này, Thánh sử không cổ võ hay đề cao tính bất trung, cách hành xử bạo
lực của họ; cho bằng Ngài ca tụng, biểu dương công trình của Thiên Chúa. Họ
nghĩ là họ đã thành công trong ý đồ xấu xa của họ là loại bỏ Tảng đá. Nhưng, với
bàn tay của Thiên Chúa, do công trình của Ngài, tảng đá đó trở nên tảng đá góc
tường. Họ đã giết được Con Thiên Chúa; nhưng qua sự chết, Người đã chiến thắng
thần chết. Qua việc chết đi cho ý riêng, Người đã biểu lộ lòng vâng phục ý của
Thiên Chúa. Thiên Chúa đã siêu tôn Người.
Khi suy niệm trình
thuật này, chúng ta có thể nhìn dân Do Thái bằng cặp mắt thương hại và tội nghiệp!
Họ đã là dân đuợc tuyển chọn để thực hiện công trình của Thiên Chúa. Thế mà họ
hay nói đúng hơn là hàng ngũ lãnh đạo đã từ chối đón nhận vai trò cao quí này.
·
Chúng ta sống như thế nào để xứng
đáng với vai trò mà Chúa đã trao phó trong công việc canh tác vườn nho của Người?
·
Vai trò lãnh đạo, công việc
canh tác mà Chúa đã trao phó cho chúng ta được thực hiện thế nào?
Không khéo, chúng
ta cũng chẳng hơn gì hàng ngũ lãnh đạo mà Đức Giêsu đã nhắm đến trong bài Tin Mừng
hôm nay!
Vẫn biết, cuối
cùng thì Nước Thiên Chúa vẫn toàn thắng; chúng ta không được phép thất vọng.
Tuy nhiên, việc sinh hoa lợi là phần phúc mà Chúa đang chờ đợi bàn tay con người.
Hãy làm tất cả để vườn nho của Thiên Chúa sinh hoa kết quả dồi dào và phong phú
hơn!
No comments:
Post a Comment