Frank McCourt, văn sĩ người Mỹ
đã đoạt giải Pulitzer qua tác phẩm
Angela’s Ashes (Đống tro tàn của Angela). Trong tác phẩm này, ông đã tự thuật về
cuộc đời thơ ấu bên Ái nhĩ Lan (Ireland).
Thủa còn nhỏ, ông sống trong
một gia đình rất nghèo với một ông bố nghiện rượu. Vào một buổi tối kia, mẹ sai
ông đi tìm bố. Ông biết bố đang vui say với mấy ông bạn của bố tại một quán nhậu
bình dân. Trước khi bước vào quán nhậu, ông nhìn thấy một người lính thủy thủ đã
say mèm, đang nằm ngủ như chết ở gần cửa ra vào. Người lính đó không làm cho cậu
chú ý, cho bằng đĩa khoai tây và mấy miếng cá đã được chiên sẵn trước mặt.
Không cầm lòng được, hơn nữa cơn đói khiến cậu bé Frank không còn kiểm soát được
ý chí và những bài học đạo đức của mẹ. Cậu bèn vội vàng trộm lấy đĩa khoai và mấy
miếng cá chiên và trốn bên vệ đường ăn hết.
Sau khi no thoả, cậu hối hận
vì đã phạm tội ăn cắp. Với tinh thần sùng đạo của dân Ái Nhĩ Lan, cậu đã đến
xưng tội với một linh mục dòng Đa Minh. Sau khi xưng tội và kể cho vị linh mục
biết về hoàn cảnh nghèo đói của gia đình. Cậu vô cùng lo lắng và hoảng sợ vì
không thấy vị linh mục đó nói gì hết. Một bầu khí thinh lặng thật nặng nề cứ từ
từ trôi qua khiến cậu đã lo lại càng sợ thêm.
Cuối cùng, bằng giọng từ tốn
vị linh mục đó đã nói như sau: “Thật dễ
dàng cho cha khi ngồi trong toà giải tội để lắng nghe tội của con, cho việc đền
tội và ban bí tích hoà giải. Ngoài những công việc nhẹ nhàng này, đúng ra cha
phải bước ra khỏi nhà xứ, tìm đến ngươì nghèo, quì xuống mà lau chân cho họ, chỉ
vì nghèo mà họ có thể phạm vào tội ăn cắp như con. Hãy đi bình an. Cầu nguyện
nhiều cho cha.” Sau đó, vị linh mục ban phép lành cho cậu bé. (trang 285,
1996).
Những lời nói trên của vị
linh mục dẫn chúng ta đến gần với việc mà chúng ta tuởng niệm hôm nay. “Ðức
Giêsu đổ nước vào chậu, bắt đầu rửa chân cho các môn đệ và lấy khăn thắt lưng
mà lau.” (Gioan 13,5)
Thưa anh chị em,
Đó là bài học mà Chúa dạy
chúng ta: Hãy phục vụ nhau, hãy rửa chân, rửa những vết thương hôi thối, rửa những
lỗi lầm, xóa bỏ những hận thù ghen ghét đã tạo nên sự nghi kỵ và chia rẽ trong
cộng đồng. Chúa rửa chân để dậy chúng ta bài học phục vụ trong yêu thương. Những
việc làm này là bổn phận của mỗi Kitô hữu.
Thật vậy, đạo mà chúng ta
đang theo là con đường mà Chúa đã đi. Con đường phục vụ.
Phục vụ không yêu thương thì
chỉ là những hành vi thỏa mãn cái tôi của mình.
Phục vụ không cần báo đáp mới
nói lên lòng hy sinh của mình. Vì thế, cách sống đạo tích cực nhất mà chúng ta
cần thực hiện là hãy ra đi phục vụ và trao ban và đón nhận tình yêu của nhau.
Phục vụ như dì Sáu đã quên
mình, không quan ngại đến sức khỏe của bản thân, chỗi dậy đến với người bị bịnh
cùi đang nằm ăn vạ bên vệ đường. Vì sao: yêu
Phục vụ như hình ảnh của người
mẹ đã hy sinh và trao ban những giọt máu cuối cùng để cứu sống con của chị trên
con đường di tản của cuộc chiến tại Việt Nam. Vì sao: yêu
Phục vụ như guơng sáng của
các bậc làm cha làm mẹ sẵn sàng hy sinh để quì gối, rửa chân cho những đứa con
trong gia đình. Thức khuya, dậy sớm… cùng ăn cùng ngủ với các cháu. Chấp nhận
là người thua cuộc để chết đi cho các chọn lựa riêng của mỗi cá nhân, sẵn sàng
đồng hành để hỗ trợ cho ý định và ước muốn của các con. Vì sao: Yêu
Phục vụ như gương của cha
Maximilian Kolbe đã hy sinh cuộc đời để cứu sống người bạn tù. Yêu
Đó
là những chứng từ cho ta biết yêu không phải là việc để bàn. Nhưng, đó là việc
để sống.
Nhưng làm cách nào để có thể
thực hiện được điều dậy bảo và gương sáng của Chúa trong việc phục vụ, hay nói
cách khác là điều gì đã ngăn trở chúng
ta ra đi, quỳ gối mà rửa chân cho người khác.
Chúa cởi bỏ áo choàng…. Nói
lên cuộc sống tự hạ, hy sinh của Chúa. Lối sống của Chúa là lối sống mở ra để
đón nhận mọi lớp người. Trong tình yêu của Ngài thì không có biên cương, không
bị giới hạn và trói buộc bởi hệ thống cơ cấu. Sự sống của Ngài là sống cho và sống
với người khác; đặc biệt là những kẻ bị bỏ rơi, những người bị người khác liệt
vào hạng tội lỗi.
Thiên Chúa và tha nhân đang
chờ đợi bàn tay yêu thương, vỗ về, săn sóc và an ủi của chúng ta. Qua việc làm
trong yêu thương, chúng ta sẽ xoa dịu một phần những vết hằn mà người khác đang
phải gánh chịu. Yêu thương là thế đấy.
Việc dấn thân ra đi phục vụ
trong yêu thương như thế có tính cách của một sự tái sinh, trở về với Chúa và đổi
mới cuộc đời. Và qua việc phục vụ, chúng ta dễ dàng gặp Chúa hơn, một cuộc gặp
gỡ thân mật để ta được tham gia vào sự sống của Chúa, được nên con ngoan của
Chúa hơn.
Giờ đây, tôi thành khẩn xin
anh chị em cùng bắt tay nhau lên đường thực hành điều Chúa truyền dậy hôm nay.
Xin Chúa Giêsu, trong lễ tiệc ly này tiếp tục hiện diện với chúng con. Vì chỉ
có mình Ngài là Đấng mà chúng con đang mong đợi. Chúng con tin Ngài. Chúng con
yêu Ngài. Chúng con đón Ngài và xin Ngài ở lại mãi trong con. Vì trong Người,
chúng con cảm nhận được sự ngọt ngào của tình yêu. Amen
No comments:
Post a Comment