Hôm nay cùng với toàn thể Hội
Thánh, chúng ta tưởng niệm cuộc Thương Khó và sự chết mà Đức Ki-tô đã vui lòng
đón nhận.
Đức Giê-su đã không bị tận
diệt bởi sự chết. Trong giây phút mà chúng ta tưởng như là mọi sự đã kết thúc
thì Thiên Chúa qua Đức Giê-su đã mở ra cho chúng ta một chân trời mới, một luồng
sáng mới, Người đã Phục Sinh. Người không chết nữa. Sự chết đã bị đánh gục. Qua
ngưỡng cửa sự chết, Người bước vào và mở ra cho chúng ta một sự sống vĩnh cửu.
Vì thế, trong giây phút này,
khi tưởng niệm về biến cố trọng đại này chúng ta hãy tự hỏi mình rằng liệu chúng ta có bị xét xử, có bị tra tấn, có
bị lên án, có bị buộc tội; vì:
·
Chúng ta tin tưởng
vào sức mạnh của yêu thương và quyền năng của việc tha thứ.
·
Chúng ta sống
theo sự thật, quảng bá và bảo vệ công lý để binh vực cho những người bị mất quyền
làm người, những người không được tôn trọng, cô thân cô thế, v.v...
·
Chúng ta tin rằng
dù trải qua thử thách nhưng cuối cùng sự thiện vẫn toàn thắng và đè bẹp sự ác.
·
Chúng ta là các
tín hữu, môn đệ của Đức Ki-tô.
Và, một khi chúng ta sống
theo gương mẫu của Đức Ki-tô là lúc chúng ta chọn lối sống đi ngược lại với các
tiêu chuẩn thuộc về thế gian. Như vậy, những người lãnh tụ cái thế gian này, một
thế giới riêng biệt mà họ đang làm chủ, sẽ tìm ra đủ chúng cớ để kết án và buộc
tội chúng ta.
Như
vậy, vác Thánh Giá đồng nghĩa với việc làm môn đệ.
Một khi chúng ta bắt đầu có
lòng từ bi, có con tim nhân hậu, biết hành xử công bằng, luôn bảo vệ sự thật,
tranh đấu cho công lý… Có nghĩa là sống và hành động theo gương sáng của Đức
Giê-su… là lúc chúng ta làm cho người khác kinh ngạc. Họ sẽ hành động chống lại
chúng ta, và chúng ta bắt đầu đau khổ.
Chúng ta được mời tham dự vào
hành trình Thương Khó Đức Giê-su. Người nhìn thấy và hiểu thấu các việc sẽ xẩy đến,
con đường dẫn đến cái chết càng ngày càng gần. Tuy run sợ và lo lắng. Nhưng Người
không bỏ cuộc, vẫn tín trung và đi đến cùng.
Hãy
nhìn lại các việc Người đã làm!
Người đồng bàn với người tội
lỗi, tiếp xúc với những ai bị coi là ô uế, bị xã hội ruồng bỏ, đuổi quân buôn
bán và những ai lợi dụng đền thờ để chà đạp và bóc lột dân chúng, chống lại những
kẻ lợi dụng quyền hành để tham nhũng, làm cho người mù đuợc sáng mắt, què được
đi và kẻ chết sống lại! Với các công việc đã làm, Chúa Giê-su muốn có một thế
giới tốt đẹp hơn, nhưng ý định và việc làm của Người đã đụng chạm vào quyền lợi
của những kẻ có quyền, họ chỉ muốn thế giới mãi là như thế; bởi vì có như thế họ
mới bảo vệ đuợc vị trí, quyền thế và cách làm giầu của họ.
Và
như thế thì Đức Giê-su phải chết!
Khi chúng ta biết giá trị
đích thực của việc vác Thánh Giá theo chân Chúa Giê-su và sẵn sàng trả bằng bất
cứ giá nào, cụ thể qua những đau khổ mà chúng ta không thể tránh cũng không làm
cho chúng ta đón nhận vác Thập Giá một cách thụ động, than van và chán nản. Trái
lại, chúng ta trở nên chủ động tham gia vào cuộc chiến đấu cho một thế giới công
bằng hơn, tốt đẹp hơn. Lẽ đương nhiên, con đường chúng ta đi không thênh thang,
không dễ dàng; chắc hẳn có nhiều cạm bẫy và đầy thử thách… nhưng tất cả sẽ được
đón nhận trong tình liên đới với các nỗi thống khổ mà Đức Giê-su đã mang khi xưa.
Đồng hành với cuộc Thương Khó của Đức Giêsu không làm cho hoàn cảnh sống của
chúng ta thay đổi, nhưng chúng ta được tự
do để chấp nhận.
Vào ngày Thứ Sáu Tuần Thánh,
Chúa Giêsu đã đầu phục chính mình cho chúng ta, và cho dù chúng ta nghĩ về mình
như thế nào, có xứng đáng hay không, thì những lối suy nghĩ của chúng ta cũng không
thể thay đổi ý định của Thiên Chúa. Trong ngày đó, Thiên Chúa qua Đức Giê-su sẽ
kéo chúng ta qua bất cứ đau khổ nào, ngay cả cái chết để trở thành một tạo vật
mới, sự sống mới và tinh thần mới phù hợp với các tiêu chuẩn sống của Triều đại
mới - Triều đại Nước Thiên Chúa.
Như vậy, trong khi tưởng niệm
sự chết của Đức Giê-su Ki-tô, chúng ta cùng nhau xác tín rằng:
- Không có cái chết nào và cũng không có nỗi lo sợ nào có thể ngăn cản được quyền năng của Thiên Chúa, Đấng có thể làm cho chúng ta Phục Sinh.
- Không có một quyền lực nào có thể hủy diệt món quà của sự sống, của yêu thương; trừ phi chúng ta chọn không đón nhận nó.
- Tinh thần, ý chí và nguồn năng lực sống của chúng ta sẽ không bị vơi cạn, không bao giờ bị đánh bại bởi những vết thương của cuộc sống, cho dù là bất công hay là đau đớn.
- Ân sủng mà Thiên Chúa ban cho vượt xa sự hiểu biết của chúng ta.
- Tình yêu của Thiên Chúa dành cho chúng ta vượt xa mọi thứ tình mà chúng ta dành cho mình và cho nhau
No comments:
Post a Comment