Ngày
nay đã có máy định vị dẫn đường chỉ lối cho chúng ta đi đến nơi về đến chốn.
Nhưng, khoảng hai muơi năm trước đây, khi mà máy định vị chưa được nhiều người
biết đến thì nếu chúng ta dự định đi thăm một ai đó ở thị trấn hay thành phố nào
đó mà chúng ta chưa đi qua; thì việc đầu tiên là dò hỏi đường đi nước bước của
những ai đã đi qua nơi đó, nhờ họ chỉ đường và đề xuất những con đường tốt nhất
giúp chúng ta đi. Ngoài ra, chúng ta cũng nên nhìn vào bản đồ để tìm ra cách thức
giúp chúng ta đi đến nơi mà chúng ta muốn đi. Và trên đường đi, chúng ta cũng nên
tiếp tục kiểm tra bản đồ để chắc chắn rằng chúng ta đang đi đúng hướng. Nếu
chúng ta làm theo các hướng dẫn đã được chỉ dẫn, lưu tâm đến các bảng chỉ dẫn
giao thông trên đường và kiểm tra lại hướng đi trên bản đồ thì chúng ta chắc chắn
sẽ tìm thấy đường. Vì tất cả đều là những dấu hiệu giúp chúng ta đi đến nơi an
toàn.
Tương
tự như thế, qua trình thuật Tin Mừng hôm nay, chúng ta được biết là trong thời
gian Đức Giê-su được sinh ra thì có một số nhà khôn ngoan thông thái, còn được
gọi là các nhà chiêm tinh, chuyên nghiên cứu sao trời đã nhìn thấy một ngôi sao
lạ xuất hiện trên bầu trời mà họ tin rằng đó là ngôi sao chiếu mệnh của một ai
đó sẽ được sinh ra để làm thay đổi bộ mặt của thế giới. Họ đã theo dấu ngôi sao
lên đường tìm kiếm và thờ lậy.
Tuy hành trình và mục
tiêu kiếm tìm của họ đáng cho chúng ta ngưỡng mộ và noi gương. Nhưng điều mà
chúng ta quan tâm ở đây là qua biến cố này chúng ta đọc và nhận ra việc Thiên Chúa
tỏ mình cho muôn dân, chứ không còn chỉ riêng cho dân Do Thái mà thôi. Nguồn ơn
cứu độ phổ được ban cho mọi người. Ba nhà chiêm tinh có thể đóng vai trò đại diện
cho dân ngoại, đến và thờ lậy. Và sau
lần gặp gỡ Hài Nhi Giê-su, họ đã được biến đổi rồi đi đường khác về nhà để
tránh hiểm họa có thể xẩy ra bởi bạo chúa Hê-rô-đê.
Bài
Tin Mừng hôm nay thường được dùng trong các niên lịch phụng vụ của Lễ mà chúng ta thường
hay gọi là Lễ Ba Vua. Ở đâu ra con số ba này! Thật ra, ngay trong trình thuật kể
về sự tích cũng không đề cập đến mấy người. Tuy nhiên, người ta có thể căn cứ
vào số lễ vật đã được dâng rồi đoán là có ba người từ phương xa đến đến thờ lậy
hài nhi Giê-su. Nhưng ngày nay, hầu hết các nhà chuyên môn Thánh Kinh đều cho rằng
chẳng có vua chúa trần gian nào đến bái thờ hài nhi Giêsu hết, ngoại trừ Vua
Hê-rô-đê, một bạo chúa mưu toan tìm cách giết Người.
Như vậy, thưa anh chị
em.
Biến cố tỏ mình của Đức
Giê-su cho muôn dân hôm nay giúp chúng ta nhận ra chiều kích tràn đầy của Mầu
Nhiệm Giáng Sinh. Giáng Sinh dù thế nào vẫn chỉ là cuộc viếng thăm của Thiên
Chúa dành cho dân Israel, dân riêng của Ngài. Với Lễ Hiển Linh, mầu nhiệm đó đạt
đến mức toàn diện. Thiên Chúa sinh ra làm người và tỏ mình không chỉ cho dân Do
Thái; mà còn tỏ mình cho muôn dân muôn nước, bao gồm cả chúng
ta nữa. Việc tỏ mình là sáng kiến của Thiên Chúa, không ai có thể yêu cầu hay
buộc Ngài phải làm chuyện đó. Nhưng, nếu chúng ta không nhận biết, không đón nhận
và không loan báo cho nhau thì quả là một điều thiếu sót. Như thế, biến cố này
đóng một vai trò thật quan trọng trong hành trình niềm tin và cách sống đạo của
chúng ta.
Hành trình tìm kiếm của
các nhà chiêm tinh không dễ dàng. Dù có ngôi sao dẫn đường, nhưng ngôi sao lúc ẩn lúc hiện. Cũng có lúc các
ông bị mất dấu; không phải do các ông đi lạc; nhưng ngôi sao không xuất hiện
thì biết lối nào để đi. Trong hoàn cảnh đó, họ không hề thất vọng; tiếp tục tìm
kiếm bằng cách dò hỏi những ai đã được tiên báo về sự xuất hiện của con trẻ
Giê-su. Họ đã hỏi các thượng tế và kinh sư về thời gian và nơi chốn của vị lãnh
tụ, đấng chăn dắt dân của Thiên Chúa sẽ ra đời.
Với chi tiết này chúng
ta thấy rằng các nhà lãnh đạo tôn giáo thời đó được xếp vào hạng khôn ngoan
thông thái, am tường đạo Chúa. Thế mà, họ chỉ biết theo kinh điển mà không hề cất
bước đi tìm cho nên cái khôn ngoan, những điều họ biết đã chẳng giúp gì cho họ.
Còn Vua Hê-rô-đê cũng biết; nhưng điều mà vua biết không đem vua lại gần Chúa;
trái lại cái biết đó lại là nguyên nhân khiến cho vua lo sợ. Phát sinh từ nỗi sợ
hãi hoang tưởng, sợ mất quyền hành; vua đã tìm cách tiêu diệt và giết hết những
ai là mầm mống đe doạ sẽ lật đổ ngai vàng của ông.
Tuy vậy, hành trình
tìm kiếm của các nhà chiêm tinh không phải là mối bận tâm của Thánh Sử. Điều
làm cho Thánh sử bận tâm là chương trình của Thiên
Chúa dành cho mọi dân tộc. Việc Chúa tỏ bầy, Chúa hiển linh là một sáng kiến
phát sinh từ kho tàng ân huệ của Thiên Chúa. Ngôi sao cũng là một cách thức để
dẫn đưa họ. Thậm chí, Chúa có thể dùng cả những kẻ gian ác như Vua Hê-rô-đê làm
cách thức soi sáng, cung cấp thông tin giúp họ khỏi lạc hướng. Như vậy, Thiên
Chúa luôn soi sáng cho những ai tha thiết tìm ơn cứu độ, dù đôi khi họ cảm thấy
ánh sáng lúc ẩn lúc hiện, đường đi không rõ và tương lai lại mịt mù.
Việc Hiển Linh đã trở
nên trọn vẹn khi Đức Giê-su đã cho đi tận cùng cuộc sống của mình. Chính việc
cho đi và tự hiến sau cùng của Người lại là cuộc tỏ mình huy hoàng nhất về chân
tướng đích thật của Người
qua biến cố Phục Sinh. Vào ngày đó, con người của Đức Giêsu được bao phủ trọn vẹn
thần tính của Thiên Chúa. Và chính nhờ ơn Phục Sinh mà chúng ta nhận ra thần
tính của Đức Chúa. Các môn đệ là nhân chứng về cuộc Hiển Linh Phục Sinh. Niềm
tin của chúng ta hôm nay cũng dựa vào lời chứng của các tín hữu tiên khởi; đó
chính là: Thiên Chúa đã tỏ mình trong thân phận con người của Đức Giêsu, Người đã ở giữa chúng tôi và chúng tôi đã
thấy vinh quang của Người từ Chúa Cha mà đến.
Với trình thuật Hiển
Linh, Thiên Chúa tỏ mình cho mọi người biết rằng: với Chúa không ai là người
ngoài cuộc hết. Tất cả đều được mời gọi đón nhận và làm chứng về ơn cứu độ. Ai
ai cũng đựợc diễm phúc làm con của Ngài. Ai ai cũng được mời gọi sống để tỏ bầy sự hiện diện của Thiên Chúa.
Đây chính là hồng ân và sứ mạng mà Thiên Chúa đã trao ban cho chúng ta.
Thưa anh chị em,
Thiên Chúa đã làm người,
đã tỏ chân tướng đích thật của Ngài cho chúng ta nhận biết. Nhưng chúng ta đã
làm gì để tỏ ra cho người khác nhận biết sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc
sống mình? Cũng có lúc chúng ta cảm thấy Chúa rất gần gũi, Người đang ở sát bên
mình và thúc giục chúng ta ra đi để chu toàn sứ mạng. Với ý ngay lành chúng ta
tuởng như là Chúa rất cần chúng ta để làm cho Danh Người cả sáng. Nhưng thực tế
lại khác, có những giây phút buồn chán khi đối diện với muôn ngàn khó khăn khiến
chúng ta dễ có khuynh hướng buông xuôi và bỏ cuộc… Trong hoàn cảnh như thế,
chúng ta lại gán cho Chúa ý nghĩ của mình là Chúa bỏ rơi con người. Thật ra, Thiên
Chúa không chán nản, không hề thất vọng về ta. Ngài dùng đủ mọi cách thức để bộc
lộ, lôi kéo và hướng dẫn chúng ta.
Vì thế, giống như hành
trình tìm kiếm của các nhà chiêm tinh, trong cuộc sống chúng ta cũng nhận ra dấu
của ngôi sao, các dấu chỉ thời đại mà Chúa dùng để soi sáng và mời gọi chúng ta.
Tất cả đều là ánh sáng của Chúa. Ngay cả có những lúc ánh sao bị biến mất thì
Chúa lại dùng đường lối khác, như những con người giống Hê-rô-đê và những vị học
giả thông thái am tường đạo Chúa. Thiên Chúa vẫn dùng họ, không chừa một ai, để
hỗ trợ, động viên, nhắn gửi cho các nhà chiêm tinh và mỗi người chúng ta một sứ
điệp là ta vẫn đáng tin, đừng chán nản, hãy tiếp tục lên đuờng và căng buồm ra
khơi.
Như vậy, sứ mạng làm
cho người khác nhận ra Thiên Chúa nơi mình không nằm xa và ở ngoài khả năng của
chúng ta. Nó nằm ngay trong bản thân, giữa gia đình, qua mối dây liên hệ giữa vợ
chồng và con cái, giữa các kẻ tin và người không tin, giữa những ai đủ can đảm
để cho Mầu Nhiệm Nhập Thể, chứng thực hành động của Thiên Chúa tỏ mình qua các
việc làm như:
- Trao cho nhau nụ cười, dành cho nhau các
câu nói cảm thông hơn là trách móc, ghen tỵ và oán than nhau.
- Đến với nhau bằng trái tim biết rung động để khoan hồng
và dung thứ và đón nhận những thiếu sót và bất toàn của nhau.
- Mở rộng đôi tay nhân ái để đón tiếp hơn là loại bỏ, hất
hủi và xua đuổi nhau.
Nói chung, đó là các
việc làm nói lên việc tìm kiếm và thực thi lời Chúa bằng chính cuộc sống mình. Tất
cả đều là lời mời gọi, là các cơ hội để Thiên Chúa được tỏ mình qua lối sống chứng
nhân, tuy bình thường nhưng lại chứa đựng quyền năng và sức mạnh của Thiên Chúa
nơi mình.
Cầu xin cho mọi người
có lối sống nêu trên để qua đó, chúng ta có nhiều cơ hội bộc lộ thân thế và nguồn
ơn cứu độ của Người cho muôn dân. Amen!
No comments:
Post a Comment