Vào các Mùa Chay hàng
năm, Hội Thánh thường nhắc cho chúng ta nhớ đến các việc đạo đức như ăn chay, cầu
nguyện và làm việc bác ái. Xét mình để chuẩn bị bước vào Mùa Chay, tôi mới nhận
ra một điều là mình chưa làm được gì hết. Vì thế, tuy nội dung của sứ điệp rất
cũ, nhưng việc áp dụng và thực hành trong đời sống vẫn cần thiết. Các việc làm
đó không chỉ nói lên tính đạo đức hay cử chỉ hy sinh cho bằng qua các việc làm
đó chúng ta bộc lộ bản chất thánh thiện của người tín hữu mà chỉ trong Chúa chúng
ta mới có.
Vì thế, Mùa Chay bao giờ
cũng là thời gian thuận tiện, thời khắc ân sủng để chúng ta có cơ hội nhìn lại,
lau chùi và sắp xếp cuộc sống của chính mình sao cho phù hợp với cuộc sống và sứ
vụ của Đức Giê-su, nhất là thông phần vào mầu nhiệm chết và sống lại của Người.
Và trong phần phụng vụ
Lời Chúa của Chúa Nhật thứ nhất Mùa Chay năm nay, Hội Thánh mời gọi chúng ta
suy gẫm ba cuộc thử thách tiêu biểu trong muôn vàn cám dỗ khác mà Đức Giê-su đã
phải đương đầu khi thi hành sứ vụ. Và đây cũng là các thử thách mà các môn đệ
và mọi thành phần trong cộng đoàn sẽ gặp, trong đó có cả chúng ta nữa.
Thưa anh chị em,
Cho dù là Con Thiên Chúa, Đức Giê-su đã đối diện với bao cám dỗ, đã trải
qua muôn vàn thử thách và đau khổ để học cho được bài học vâng phục ý định của
Thiên Chúa, Cha Người. Và hôm nay, trong tư cách làm ‘Con Thiên Chúa’ Đức
Giê-su sẽ cho chúng ta biết Người sẽ hành động như thế nào? Người sẽ đi tìm
vinh quang và biểu lộ uy quyền cho người ta thấy mình là Con Thiên Chúa hay là
lắng nghe và để cho sức mạnh của Lời Chúa ứng nghiệm qua sự vâng phục của Người!
Cơn cám dỗ đầu tiên là biến đá thành bánh.
Cơm ăn áo mặc là nhu cầu chính
đáng của con người; nhất là sau khi đã nhịn đói bốn mươi đêm ngày thì giờ đây
chính là cơ hội để cho họ thấy quyền năng của Con Thiên Chúa, Đấng có thể làm
cho đá thành bánh, bộc lộ uy quyền cho họ sáng mắt sáng lòng. Nhưng là Con
Thiên Chúa, Đức Giê-su chấp nhận tất cả mọi sự từ Thiên Chúa, Cha của Người và
chỉ từ Cha mà thôi. Cuộc sống của Người bao gồm cả sứ vụ đang thi hành đều xuất
phát từ Cha, nên Người phải lệ thuộc vào Cha Ngài.
Vì thế, cho dù vẫn biết bánh và của ăn cần thiết cho việc nuôi dưỡng cơ
thể; nhưng Đức Giê-su còn biết rằng sự sống của con người không chỉ lệ thuộc
vào của ăn mà thôi. Nói như thế, có nghĩa là cho dù phải đói khát, Người vẫn
tin tưởng rằng Thiên Chúa sẽ lo cho Người, Cha Người sẽ cung cấp lương thực
nuôi dưỡng Người. Phần Người hãy lo tìm kiếm và thực hiện ý Cha trước.
Như vậy, đối diện với thử thách thứ nhất, Đức Giê-su hôm nay và trong những
ngày thi hành sứ vụ đã khước từ các gợi ý mà ma quỷ đưa ra, Người chỉ biết bám
lấy ý định và việc dậy bảo của Thiên Chúa. Đó là lẽ sống nuôi duỡng và là sức mạnh
giúp Người thực hiện sứ mạng.
Cám dỗ thứ hai là cơn cám dỗ về việc sở hữu quyền lực.
Trước đề nghị và lời hứa của ma quỷ hình như là một cạm bẫy. Vinh quang
và quyền quý luôn là các ước mơ của con người; tuy nhiên phuơng thức để đạt đuợc
các điều đó khiến cho con người trở thành nạn nhân của thứ vinh quang hão huyền,
để rồi khi đạt được, con người có thể sẽ mất đi chính họ.
Như chúng ta đã từng kinh nghiệm, quyền lực thì thống trị và đi ngược lại
với uy quyền. Ở đây ma quỷ đưa ra một lời thỏa hiệp trắng trợn. Thói vinh hoa
trong cám dỗ này thuộc quyền sở hữu của thần dữ. Và một khi con người chấp nhận
thỏa hiệp này thì chính mình lại trở thành nạn nhân cho chúng. Đức Giê-su đã
quyết liệt từ khước lề thói thỏa hiệp này. Người khẳng định niềm tin và sự chọn
lựa đứng về bên Thiên Chúa, cho dù phải kinh qua đau khổ Người vui lòng chấp nhận
miễn là sao cho Lời Chúa được ứng nghiệm. Đó chính là vũ khí tối hậu để chống
trả các cơn cám dỗ.
Đức Giê-su đã không đến và dùng quyền lực để lôi kéo đám đông; nhưng qua
uy quyền của kẻ làm tôi tớ, Người đã thực hiện một vương quốc yêu thương, vương
quốc vĩnh cửu và an bình. Đức Giê-su chỉ đón nhận vuơng quyền từ Thiên Chúa mà
vuơng quyền đó được thể hiện qua việc hiến dâng và trở thành tôi tớ của
muôn người. Đó mới là vuơng quyền đích
thật không do tay người phàm tạo ra, nhưng được xuất phát và ban tặng bởi Thiên
Chúa qua sự vâng phục của người Con.
Cuộc cám dỗ cuối cùng là ép Chúa làm theo ý mình.
Ma quỷ đưa ra một lời đề nghị thật hoành tráng cho Đức Giê-su và những
ai nghĩ rằng mình có quyền, rồi dùng quyền để làm cho mọi người phải qui phục.
Đã nghĩ như thế thì tại sao không thả mình xuống để thử coi Thiên Chúa có cứu Người
hay không? Thật thú vị cho lối suy nghĩ bắt Chúa làm theo ý mình.
Đức Giê-su đã có thái độ ngược lại, Người không dám thử thách uy quyền
cuả Thiên Chúa và đòi buộc Cha phải thực hiện những phép lạ để bảo vệ Người.
Trái lại, những gì mà Người trải nghiệm tại Giê-ru-sa-lem sẽ là sự từ khước, nỗi
xấu hổ và bị nhục mạ. Nhưng chính qua các trải nghiệm và cho đi tận cùng của
Con Thiên Chúa, ngay cả khi trần trụi trên Thập Giá, Đức Giê-su đã chẳng đòi hỏi
hay cầu xin Thiên Chúa ra tay cứu Người. Đức Giê-su tin vào điều đó, nhưng chỉ
là một niềm tin sắt son, không cần kiểm chứng. Người tin vào Thiên Chúa sẽ hoàn
thành chương trình của Ngài trong việc Người làm, thế và chỉ có thế thôi. Vì thế,
Thiên Chúa đã suy tôn Người, nâng Người dậy và ban cho Người một danh hiệu vượt
quá mọi danh hiệu, để cả gầm trời này phải quì xuống mà suy tôn Người là Chúa.
Tóm lại, không chỉ là
ba cám dỗ được trình bầy hôm nay mà thôi. Trong khi thi hành sứ vụ, Đức Giêsu
đã đối diện với muôn vàn thử thách. Và với quyền năng của Thần Khí, sự hỗ trợ của
Cha Người, Đức Giê-su đã chiến thắng tất cả các cám dỗ.
Thưa anh chị em,
Hôm nay, khi suy niệm về
các cuộc cám dỗ mà Đức Giê-su đã trải qua, chúng ta nhớ lại điều mà tác giả thư
Do Thái đã viết: “Dầu là Con Thiên Chúa, Người đã phải trải qua nhiều đau khổ mới
học được thế nào là vâng phục; và khi chính bản thân đã tới mức thập toàn,
Người trở nên nguồn ơn cứu độ vĩnh cửu cho tất cả những ai tùng phục Người,”
(Dt 6:8-9)
Phần chúng ta cũng thế.
Là thành viên của Hội Thánh; với tư cách của một tín hữu và là con yêu dấu của
Thiên Chúa, chúng ta được mời gọi sống và tuân theo ý định của Thiên Chúa,
không được phép dùng Chúa hay Lời của Người như một công cụ để đáp ứng nhu cầu
riêng mình. Thế mà, vẫn còn một số viên chức, đã nhân danh hai chữ uy quyền để
buộc ngưòi khác làm theo ý mình. Các đấng bề trên, những người lãnh đạo thay vì
giúp người khác nhận ra ý Chúa mà thi hành; trái lại vẫn còn một số người, cho
dù là rất ít, đã lạm dụng hai chữ ‘vâng lời’ để bắt người khác phải vâng theo sự
khôn ngoan của các ngài. Cuối cùng, uy quyền không được dùng như một khí cụ để bộc
lộ tình yêu, mà đã biến thành luỡi gươm của quyền lực để chà đạp và gây tổn
thương cho các phần tử bé nhỏ, mỏng dòn và yếu đuối khác.
Có một thực tế rất hiển
nhiên mà chúng ta nên can đảm nhìn nhận. Thử thách hay còn gọi là cám dỗ là điều
không thể thiếu vắng trong đời sống của các kẻ tin nói riêng và đời sống cộng
thể nói chung. Và, không một ai trong chúng ta có thể tránh thoát được các cạm
bẫy của ma quỷ hay các quyền lực của sự dữ ẩn núp duới các chiêu bài khác nhau
để lôi kéo chúng ta đi ngược lại Ý Chúa. Cạm bẫy đó xuất hiện dưới nhiều hình
thức khác nhau, tuỳ theo hoàn cảnh của cuộc sống. Nhiều lúc nó đã đến với chúng
ta dưới nhãn hiệu ‘nhu cầu mục vụ’, ‘giúp đỡ kẻ khác’, v.v..
Cám dỗ nào cũng ngọt
ngào, hấp dẫn, gẫn gũi và quen thuộc đến mức độ khó phân biệt. Thử thách nào
cũng đòi chúng ta phải biện phân và chọn lựa. Chỉ có sự hiện diện của Chúa, Đấng
đã đối diện và chiến thắng thần dữ mới giúp và mở lòng cho chúng ta nhận ra đâu
là Ý Chúa mà học cho được vâng phục. Thánh Ý của Ngài luôn vuợt qua những đắng cay
và đau khổ mà chúng ta phải đối diện và gánh chịu khi chọn lựa.
Chọn Chúa để tôn thờ hay
làm theo ý riêng mình?
Chọn yêu và phục vụ anh
em hay yêu chính mình rồi làm tổn thương người khác?
Xin Thiên Chúa chúc
lành và giúp chúng ta chọn đúng. Amen
No comments:
Post a Comment